Hãy giữ khuôn mặt bạn luôn hướng về ánh mặt trời, và bóng tối sẽ ngả phía sau bạn.

Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi chương 23

Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi chương 23 là một trong những tập truyện ngôn tình Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi chương 23 ngay.

  • Tác giả: Quỷ Quỷ
  • Tên truyện: Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi
  • Số chương: 95
  • Số lượt xem: 222
Đừng bao giờ cau mày hay nhăn mặt thậm chí khi bạn đang buồn, chắc chắn sẽ có ai đó yêu bạn chỉ vì nụ cười của bạn thôi. Với thế giới bạn chỉ là một cá nhân nhưng đối với một ai đó, bạn là cả thế giới

Nội dung truyện Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi chương 23

[CHƯƠNG 19.2]

Thượng Quan Tán Lý chết tiệt,ta chỉ là giả bộ đi ra ngoài để xem phản ứng của hắn,ai ngờ hắn đứng trơ như bức tượng mà không giữ ta lại,thật là tức chết. Không lẽ trực giác của ta sai rồi sao? Rõ ràng là hắn có tình ý với ta,vì sao lại giả vờ không quan tâm đến ta? Ai…dẹp hắn qua một bên đi.

-Yên nhi,lên đường thượng lộ bình an!

-Vâng ạ,phụ thân nhớ giữ gìn sức khỏe,hẹn một ngày không xa Nam Yên sẽ về thăm người!

Một màn chia ly cách biệt diễn ra trước cửa phủ,ta cố hết sức nặn mấy giọt nước mắt cho thêm phần “đậm đà”. Mọi người trong phủ ai nấy cũng mang vẻ mặt đau buồn, duy chỉ có hai khuôn mặt đang tươi cười như hoa nở,như trút được gánh nặng. Còn ai khác ngoài hai tỷ tỷ của ta?

-Phong ca,ta đi rồi huynh phải chăm sóc phụ thân cho thật tốt,nếu không sẽ biết tay Nam Yên!

-Ân,ta hứa với muội!

-Nhị tỷ,tam tỷ,muội đi nhé! Hai người ở lại “mạnh giỏi”!

Ta vừa nắm tay hai người vừa đặc biệt nhấn mạnh chữ manh giỏi, đồng thời gia tăng lực đạo đôi tay khiến cả hai thoáng cau mày.Ánh mắt ta mang đậm chữ nhắc nhở “chớ có ở đây mà tác oai tác quái,nếu không sẽ biết tay ta”

-Khụ…muội đi thong thả!

-Hì…Xin cáo từ mọi người!

Khoảng nửa canh giờ sau ta và Thượng Quan Tán Lý bắt đầu khởi hành,đoàn người nối tiếp nhau lên xe ngựa tiến ra khỏi kinh thành. Trong hoàng cung,Quốc Hoa Mộ Lang vừa đặt tờ tấu chương cuối cùng xuống,bàn tay to vân vê chén trà,ánh mắt luôn hướng về phía xa xăm nào đó như đang chờ đợi. Vừa uống trà hắn vừa khẽ thở dài.

-Nàng đi rồi,nhưng không còn bao lâu nữa chúng ta sẽ gặp lại!

……

Trời đã tối,đoàn người chúng ta dừng lại nghỉ ngơi ở một quán trọ khá lớn,nơi đây là một thị trấn gần biên giới Ngọc quốc,sỡ dĩ liên quan đến ranh giới Ngọc quốc là vì muốn sang Ngôn quốc bắt buộc phải đi xuyên qua đường núi gần ranh giới Chu quốc và Ngọc quốc,vì vậy khả năng bị sát thủ Ngọc quốc tấn công là rất cao. Những điều trên đều do Thượng Quan Tán Lý nói với ta ,hắn bảo phải hết sức cẩn thận nhưng ta vừ nghe vào tai trái đã lọt ra tai phải,ta không quan tâm,hắn có nhiệm vụ bảo vệ ta vì vậy người phải cẩn thận là hắn mới đúng.

Sau khi vào quán trọ,việc trước tiên là phải tắm rửa sạch sẽ,đi cả ngày trời bụi bám dính vào quần áo rất khó chịu. Ta thay một bộ bạch y có viền ren,đầu cái trâm hình quạt nhìn rất giống nữ tử phiêu dật,bên ngoài cửa sổ trăng đã lên cao,Thượng Quan Tán Lý giờ này chắc là vẫn còn đang phân công người canh gác quanh nhà trọ, phòng sát thủ đột kích. Vân Đình có vẻ mệt mỏi nên ta cho nàng đi nghỉ sớm,còn lại Song Y vẫn luôn đứng canh ở trước cửa phòng. Đột nhiên một trận gió cuồn cuộn thổi tới làm mây đen che khuất hết ánh sáng của mặt trăng,bầu trời yên tĩnh quỷ dị…

-Ngươi đã tới?

-Ngươi đang chờ ta?

-Là trí tò mò của ta đang chờ ngươi!

-Vậy ta sẽ thỏa mãn trí tò mò của ngươi!

Yến Tứ Phương chẩn bị mang ta đi thì Song Y đột nhiên đạp cửa xông vào,chết thật, ta quên căn dặn chuyện Yến Tứ Phương với hai người bọn họ.

-Mau buông chủ nhân ra!

-Aí chà,rất có khí phách!

-Song Y,đừng động thủ,là ta muốn đi với hắn!

-Chủ nhân?!

-Nghe lời ta,tới chỗ Thượng Quan Tán Lý đi,đây là lệnh!

-Thuộc hạ đã rõ!

Thoắt cái hai thân ảnh một đen một trắng đã biến mất,ta xoay người đối diện với Yến Tứ Phương.

-Chúng ta đi được chưa?

Yến Tứ Phương ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc,nữ nhân này đang định làm cái gì? Vì sao nàng không những không sợ hãi mà còn muốn hắn bắt đi? Nhất định là có âm mưu,nhưng vì công việc ,hắn đành dẹp bỏ nghi vấn sang một bên,ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh. Cảm thấy không có hơi thở nào khác mới ôm nàng rời đi.

Thượng Quan Tán Lý đuôi mắt lướt nhẹ nhìn lên không trung,mâu quang không ngừng chuyển động. Phân phó xong mọi việc,hắn thi triển khinh công bay lên nhánh cây.

-Theo ta!

Vừa dứt lời liền bay theo hướng Yến Tứ Phương mới rời đi,hai thân ảnh một đen một trắng từ dưới tán cây cũng lần lượt lướt theo hắn.

………

Yến Tứ Phương ôm ta bay một đoạn khá xa,trên đường đi hắn không hề mở miệng nói nửa câu vì vậy mà ta cũng im lặng theo hắn. Bay đến một con đường mòn ta thấy có một chiếc xe ngựa,trên ngựa còn có xe phu. Yến Tứ Phương đáp xuống ngay trước mũi xe rồi nhanh chóng ôm ta vào trong,xe phu không nói không rằng liền thúc ngựa chạy như bay,rõ ràng là có sắp đặt trước.

-Ngươi có âm mưu gì?

Đột nhiên Yến Tứ Phương mở miệng hỏi ta,cũng phải,bắt người một cách dễ dàng như thế không nảy sinh nghi ngờ mới là lạ.

-Âm mưu? Ngươi nói gì vậy?

-Ngươi cố ý đem mọi người cách xa phòng mình,lại còn sai hộ vệ tới chỗ Thượng Quan Tán Lý,Thượng Quan Tán Lý không phải là hạng tầm thường,ta đến nhất định hắn sẽ biết, nhưng vì sao lại không đến ngăn cản ta bắt ngươi? Nhất định là có âm mưu gì đó.

-Haha…âm mưu gì chứ,đơn giản là ta muốn biết người trả tiền cho ngươi để bắt ta là ai nên mới cố ý làm như vậy,còn Thượng Quan Tán Lý,ngươi không cần biết làm gì,hắn sẽ không đả động đến ngươi!

-Thú vị!

-Ngươi nói gì?

-Ta nói đây là lần đầu tiên ta trộm phải một vật thú vị như ngươi!

-Bớt nói nhảm! Ngươi đem ta đi đâu? Đã tới chưa?

-Khoảng sáng mai sẽ tới,ngươi không cần biết đi đâu,ở yên đây là được rồi!

-Vậy ta ngủ đây! Tới nơi thì gọi ta dậy!

Nàng có thể hồn nhiên vô tư ngủ như vậy ư? Nếu biết người trả tiền cho hắn là ai,liệu nàng có…

Mà thôi đi,nhiệm vụ của hắn chỉ là bắt người đem tới đó,còn lại đều do nàng.

Có tiếng động?

Yến Tứ Phương khẽ đưa tầm mắt ra ngoài cửa sổ,hắn cười lạnh,quả nhiên là Thượng Quan Tán Lý có đuổi theo,nhưng lại không tấn công hắn,nhất định là do nàng…

……

Ta giả vờ nhắm mắt,đều chỉnh hơi thở đều đặn,tai không ngừng nghe ngóng xung quanh,tiếng động lúc nãy là lá cây xào xạc va chạm với tiếng xé gió,khẳng định là Thượng Quan Tán Lý có đuổi theo,Yến Tứ Phương hẳn là cũng biết điều này. Lúc bước lên xe ngựa,đại ca có đưa cho ta hai viên tiên đan có thể chữa được bách độc,còn lại là một viên nội đan làm cho nội công của ta lên đến tuyệt đỉnh. Tất cả đều là thứ hiếm có nhưng đại ca ta lại dễ dàng có được vì hắn chính là đệ tử duy nhất của Thất Nhật. Với võ công của hắn và Song Y dạy ta khẳng định có thể đánh bại Yến Tứ Phương.

Mọi việc đang tiến triển theo đúng dự đoán,ta thả lỏng người đánh một giấc lấy sức chờ sáng mai mọi việc sẽ được rõ ràng .

Hãy xứng đáng với tình yêu, và rồi tình yêu sẽ đến.

Các chương truyện Xuyên Qua Thời Không Ta Thành Vương Phi

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,