“Bệ hạ! Ngài tới nơi này là có chuyện gì muốn làm sao?”Nhất Thuần bắn ánh mắt giết người về phía hắn, ý là sao không chạy về trong cung sớm một chút.
“Khụ.” Hoàng đế ho nhẹ một tiếng, trở lại mặt vẻ nghiêm túc: “Trẫm muốn mời ngươi đi dạo phố, như thế nào?”
“Stop! Ta đây không có tiền, còn là thế nào chứ, ngươi không nên mời ta? Có chuyện gì thì nói mau, nếu không lập tức biến mất cho ta!” Nhất Thuần gọn gàng dứt khoát vạch trần, hắn cho nàng là tiểu cô nương ba tuổi hay sao? Cũng quá ngây thơ đi.
Hoàng đế đè nén cảm giác bị vạch trần, không vui nói: “Các ngươi đi xuống trước đi!” Trước đem đám thị nữ đuổi lui cái đã.
Tin trở lại thái độ bình thường, nói: “Ngài không phải nghĩ. . . ?” Lời còn chưa nói hết liền bị hoàng đế giảo hoạt cắt đứt.
“Chính là nghĩ như vậy.” Hoàng đế khẳng định suy nghĩ của Tin.
“Không được! Riêng mình nàng là không được! Những người khác tùy người chọn.” Tin to gan phản đối hoàng đế. Gương mặt không vui, hắn cũng không thể để cho nàng đi làm chuyện nguy hiểm như vậy.
“Đợi chút, các ngươi đang nói cái gì? Trước giải thích cho ta rõ ràng đã chứ?.” Nhất Thuần nghe không hiểu lời họ nói, nhưng trực giác nói cho nàng biết nhất định có liên quan tới nàng, tức thật!.
“Tiểu Thiên, cho tới nay trẫm hiểu rõ, thật ra thì ngươi là rất có lòng nhân ái . .” Hoàng đế bắt đầu bày bộ dạng ra lấy lòng , dài dòng kể lể. . .
“Trọng điểm.” Ba người nghe một đầu đầy hắc tuyến.
“Chính là gần đây luôn xuất hiện chuyện những cô gái chưa chồng mất tích một cách bí ẩn.” Hoàng đế ánh mắt cầu xin nhìn nàng.
“Chuyện đó mắc mớ gì tới ta?” Nhất Thuần gãi gãi lông mày, xoa xoa lỗ mũi, không rõ ràng lắm hoàng đế dài dòng nhiều như vậy cuối cùng thì có quan hệ gì với nàng?.
“Thuần nhi, ý của bệ hạ là muốn dùng nàng đưa tới chỗ của một người xấu.” Nhất Hàng vỗ vỗ đầu của nàng, nói rõ ý tứ chủ yếu của chủ tử .
“Đem ta đưa tới chỗ của kẻ xấu chuyên bắt những cô gái chưa chồng? Ta thực sự lực bất tòng tâm…,bệ hạ thân ái của ta!” Nhất Thuần buông buông hai tay, nhún vai.
“Vậy ngươi giả trang thành một cô gái chưa chồng là được rồi!” Hoàng đế thông minh giải thích .
“Nhiều cô gái chưa lấy chồng như vậy, kẻ xấu tại sao lại phải tới bắt ta đây?” Nhất Thuần đôi tay khoanh trước ngực, lập tức bác bỏ quan điểm của hoàng đế .
“Bởi vì ngươi xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, được chứ?” Hoàng đế ra chiêu mới, tuy là lời nói thật, nhưng Nhất Thuần lại đối với “thuốc mê” này của hắn không thấy có bất cứ tác dụng gì.
“Tất nhiên như vậy, vậy ta đi tới đó cũng sẽ trở thành tiêu điểm, người nào sẽ ngu đến mức ở trước mặt mọi người gây án đây?” Nhất Thuần hai tay vịn gương mặt, lần nữa phủ định lý lẽ hoàng đế.
“Chúng ta đi tới những địa phương vắng vẻ không phải là được rồi sao?” Hoàng đế càng nói càng kích động, chẳng lẽ nàng ta không thể nhượng bộ một chút sao?
“A, ý của ngươi chính là cố ý để cho ta bị người xấu bắt đúng không?” Nhất Thuần đột nhiên quay đầu, nhìn hoàng đế chằm chằm.
“Cái này dĩ nhiên không phải, chỉ cần ngươi dẫn bọn hắn đi ra, chúng ta sẽ ở ngoài âm thầm bảo vệ ngươi.” Hắn thật là không chịu nổi nàng cứ luôn trực tiếp vạch trần như vậy.
“Ta không đi, ngươi nhiều vợ, nhiều mỹ nhân như vậy giữ lại không nỡ đem ra dùng, còn mạng của ta thì không đáng giá hay sao?” Nhất Hàng cùng Tin gật đầu đồng ý với quan điểm của Nhất Thuần, một chiêu này thật ác độc, hoàng đế hai mắt hồng hồng, cái gì cũng không nói nổi.