“Muội không mệt, muội muốn. . .” Nhất Thuần không cam tâm cứ như vậy mà đi ngủ, còn có rất nhiều mỹ nhân cổ đại mà nàng chưa được nhìn ngắm, làm sao mà ngủ cho nổi. Nhưng lời còn chưa nói hết thì đã bị một ngón tay thon dài chặn ở môi.
“Chúng ta tắm rửa nghỉ ngơi trước, sau đó đi chơi có được không?” Nhất Hàng cưng chiều nhẹ nhàng nói, sau đó đưa tay vòng qua siết thật chặt cơ thể nàng, chỉ cần vừa chạm vào nàng, hắn dường như bị nghiện, không cách nào tự kềm chế được.
“Chúng ta?” Nhất Thuần đột nhiên thức tỉnh lập tức đẩy hắn ra, ở khoảng cách gần nhìn hắn, mới phát hiện nụ cười hiện trên gương mặt hắn rất là kì quặc. “Ngươi không phải là Nhất Hàng!”
Hắn cũng không hề nói lời nào, chỉ cười cười. Sau đó, nâng tay lột lớp da trên mặt ra, vứt bỏ lớp mặt nạ, lộ ra khuôn mặt thật khiến người ta run sợ. Thấy Nhất Thuần phản ứng đúng như trong dự liệu của hắn. Không nhanh không chậm nói “Đúng vậy, ta không phải Nhất Hàng.”
“thanh âm…”’ tiếng nói của hắn trầm thấp hơn so với Nhất Hàng thật “Ngươi ngay cả thanh âm cũng ngụy trang được, thật không dễ dàng nha. Nói đi? Mục đích của ngươi là gì?”
Nhất Thuần đầu óc tỉnh táo, chỉ làm cho hắn mở cờ trong bụng, không hổ người hắn chọn, thật là đặc biệt.
“Nhất Hàng là thủ hạ của ta, bị bắt vào thiên lao. Sau đó ở trong tù gặp được ngươi, lại thấy ngươi bị người ta khi dễ hắn liền ra tay giúp đỡ, làm hỏng kế hoạch của ta. Trong cung tai mắt của ta báo cáo lại, ngươi là tân sủng của hoàng đế, ta liền sai hắn lấy thân phận ân nhân đến gần ngươi, lợi dụng tay của ngươi đi giết hoàng đế, không ngờ hắn lại vì ngươi mà bỏ qua. Vì vậy ta liền tự mình đến xem rốt cuộc là ngươi là người như thế nào mà có thể khiến cho một sát thủ vốn lạnh lùng rung động như vậy?” Nói tới đây hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, nụ cười này đủ để cả thế giới sợ hãi .
“Bây giờ nhìn rõ rồi chứ, thật ra thì ta rất bình thường.” Nhất Thuần cười nhạo nói, hiển nhiên đem cuồng vọng của nam nhân này không để vào mắt.
“Ngươi cho rằng Nhất Hàng thật có thể dẫn ngươi xuất cung sao? Thế giới này chỉ có mình ta là có thể.” Hắn nhìn thấy nàng cười nhạo, nheo hai mắt lại, thay đổi thái độ lạnh lùng.
“Vậy thì tại sao phải lấy dung mạo Nhất Hàng tới gặp ta?” Nhất Thuần không hiểu hỏi.
“Không như vậy, ngươi sẽ ngoan ngoãn đi theo ta sao?” Hắn nâng cằm của nàng, ánh mắt quyến rũ nhìn nàng. Chẳng lẽ hắn không thể nhìn thấu được nàng hay sao!
“Ba!” Nhất Thuần khinh thường hất tay của hắn ra, hiển nhiên không chịu phục tùng.
Vốn là ôn hòa trong nháy mắt sắc mặt trở nên lãnh khốc, nàng là người đầu tiên dám như vậy đối đãi với hắn như vậy. Hiện tại hắn thật có chút ghen tị với Nhất Hàng.
“Làm nữ nhân của ta, được không?” Đối với sự vô lễ của Nhất Thuần, hắn cũng không hề tức giận, mà là dùng điều kiện đối với người khác rõ ràng là rất hấp dẫn để đề nghị với Nhất Thuần.
“Đây chính là mục đích ngươi phí công lập mưu tính kế đem ta ra khỏi cung sao?” Nhất Thuần hiển nhiên không tin tưởng lời người này nói, bây giờ nàng chỉ lo lắng Nhất Hàng đang ra sao?
“Quả nhiên là ta chọn đúng người. Chỉ là đừng tưởng được ta sủng ái mà có thể tùy ý làm bậy.” Hắn rất mập mờ ném ra những lời này, chậm rãi tới gần thân thể nàng, tham lam hít lấy mùi thơm đặc biệt của nàng .
“Lại thêm một nam nhân tự đại.” Nhất Thuần lắc đầu một cái lầm bầm trong miệng.
“Ngươi nói cái gì?” Hắn đột nhiên dùng sức nắm tóc nàng giựt mạnh, khiến nàng đau đớn phải ngẩng đầu lên.
“Quả thực bất phàm.” Thấy nàng rên cũng không rên một tiếng, hắn là thật càng ngày càng bội phục mắt nhìn người của mình. (@Miêu: sr, t k kềm chế đc, nói câu nào cũng tự lăng xê mình là sao? thằng cha này tự tin tới BT, *chém*)
“Chớ giả bộ, nói ra mục đích của ngươi đi? Có lẽ ta sẽ vui vẻ phối hợp với ngươi.” Nhất Thuần nhìn khuôn mặt tuấn tú như yêu nghiệt trước mặt, trong lòng nổi lên 1 tia lo lắng, hắn có thể so với Long Tiêu còn ác độc hơn, sao nàng lại xui xẻo vậy chứ, từ lúc đến thế giới này chẳng gặp được chuyện gì tốt lành,
“Tốt lắm, có bản lĩnh! Ta muốn ngươi cam tâm tình nguyện làm nữ nhân của ta, hơn nữa phối hợp với ta diễn một màn kịch hay.” Hắn cuối đầu tiến sát vào hõm vai nàng, lửa nóng nơi đầu lưỡi liếm một chút da thịt trơn bóng , rồi sau đó dùng răng cắn xuống.
Động tác của hắn cũng không phải mập mờ trêu đùa, mà rất giống Vampire chuẩn bị hút máu. Nhất Thuần sợ không dám lộn xộn. Chưa bao giờ có loại này cảm giác rợn cả tóc gáy như lần này
“Ngươi sợ ta? Đúng không?” Buông ra miếng mồi ngon trước mặt, một tia thoả mãn nổi lên nơi khóe miệng của hắn