"A laugh, to be joyous, must flow from a joyous heart, for without kindness, there can be no true joy." Một tiếng cười trở nên vui sướng chỉ khi nó xuất phát từ một trái tim vui sướng, bởi không có sự tử tế thì không thể có niềm vui thực sự.

Vương Phi 13 Tuổi chương 237

Vương Phi 13 Tuổi chương 237 là một trong những tập truyện ngôn tình Vương Phi 13 Tuổi được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Vương Phi 13 Tuổi chương 237 ngay.

  • Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu
  • Tên truyện: Vương Phi 13 Tuổi
  • Số chương: 746
  • Số lượt xem: 286
Cuộc sống của bạn chỉ thật sự ý nghĩa và trọn vẹn khi bạn biết giữ gìn và nuôi dưỡng ước mơ, biết ghi nhận, biết tin vào những lời hứa

Nội dung truyện Vương Phi 13 Tuổi chương 237

Năm ngón tay trong tay áo nắm chặt thành quyền. Chẳng lẽ vì nàng không bị hoài nghi, hắn lại phải đi chui đầu vào lưới?

Không, không đúng. Trong lòng chợt lóe, Lưu Nguyệt nhìn lại về hướng pháo hoa sáng lạn.

Chỗ đó đã là ngoại ô thủ đô Hậu Kim rồi, hắn cho dù nhanh, khinh công tốt, nhưng trong khoảng thời gian như vậy cũng không thể nào chạy tới nơi đó được.

Không phải hắn, vậy thì người bị bắt là ai?

Ý niệm trong đầu chợt lóe, Thần Phi đang đi ra, đột nhiên quay đầu nhìn Lưu Nguyệt.

Lưu Nguyệt giật mình, nhưng trên mặt thần sắc bất động. Chẳng lẽ Thần Phi này đã nhìn ra cái gì rồi.

Thần Phi lắc lắc đầu cười, thoạt nhìn tâm tình không tồi, nói : “Ta nói Lưu Nguyệt, phủ của ngươi chẳng giống phủ của một tướng quân gì cả, không có lấy một mống người. Ngày mai ta cho người đến đây, sửa sang một chút mặt tiền của phủ.” Vừa nói vừa biến mất vào trong bóng đêm.

Lưu Nguyệt thấy vậy âm thầm bình ổn lại, liếc nhìn Đỗ Nhất một cái, Đỗ Nhất lập tức xoay người, tự mình đưa Thần Phi đi ra phủ.

Mắt thấy Thần Phi đã đi rất xa, chung quanh không còn người lạ, dao cầm trong tay Lưu Nguyệt bị ném đi, xoay người phóng đến nơi tấm lưng kia biến mất.

Chạy nhanh tới, trong hoa viên một mảnh tĩnh lặng, một người không có, một tia nhân khí cũng không có.

Không ai, nơi này không có ai.

Xoay người bỏ chậy, Lưu Nguyệt từng bước đi dọc theo hậu viện, tiến đến những nơi khác.

Nhà chính không có, sảnh lớn không có, tiền viện không có, phòng chính không có.

Nóc nhà không có, xung quanh ngoài phủ cũng không có.

Tâm, chợt lạnh, cả người căng thẳng tựa như cánh cung bị kéo căng tới cực hạn.

Trong lòng bàn tay đã đổ mồ hôi. Lúc gặp hoàn cảnh nguy hiểm ở trong Tây Hán, nàng đều không có chút mồ hôi. Giờ đây, lòng bàn tay đã thấm ra mồ hôi lạnh.

Nắm chặt tay, vài sợi tóc run rẩy, rất khó nhận ra.

Sẽ không không thấy, sẽ không không có ai.

Hắn chạy đi nơi nào? Hắn như thế nào không có ở trong này?

Chạy như điên, ban đêm đầu xuân, trán Lưu Nguyệt rịt ra mồ hôi, sắc mặt càng ngày càng trầm.

Không có, vẫn là không có. Nàng tìm cả hậu viện lẫn nhà vệ sinh, đều là không có ai, không ai.

Thế giới bạn không bước vào được thì đừng cố chen vào, làm khó người khác, lỡ dở mình, hà tất chứ?

Các chương truyện Vương Phi 13 Tuổi

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,