Món quà lớn nhất mà bạn có thể trao cho người khác là món quà của tình yêu và sự chấp nhận vô điều kiện.

Tiên Hôn Hậu Ái chương 73

Tiên Hôn Hậu Ái chương 73 là một trong những tập truyện ngôn tình Tiên Hôn Hậu Ái được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Tiên Hôn Hậu Ái chương 73 ngay.

  • Tác giả: Mạc Oanh
  • Tên truyện: Tiên Hôn Hậu Ái
  • Số chương: 178
  • Số lượt xem: 166
Bạn sẽ tìm thấy niềm vui khi giúp đỡ người khác bằng tất cả tấm lòng

Nội dung truyện Tiên Hôn Hậu Ái chương 73

Chương 87: Nhớ em, khó ngủ

Sau bàn làm việc, Tô Dịch Thừa có chút thất thần, cầm giấy tờ trong tay, nhưng cả buổi sáng không xem vào chút nào.

“Cốc cốc cốc.” Cửa phòng làm việc bị gõ gõ, đồng thời kéo Tô Dịch Thừa từ trong suy nghĩ trở lại.

Ngẩng đầu, liếc nhìn cửa, cất giọng nói: “vào đi.”

Thư ký Trịnh cầm giấy tờ đi vào, thấy tâm trạng của anh khá tốt, nênvui vẻ cầm bản thảo để diễn thuyết chiều đưa cho anh, có chút kích động nói: “Phó thị, đây là bản thảo diễn thuyết chiều nay. Vừa rồi, thư ký tiểu Trần bên Trương bí thư kia gọi điện cho tôi, dặn anh chuẩn bị kỹ càng, ý là đề án lần trước được thông qua rồi, về dự ánh xây dựng ban khoa học kỹ thuật lần này, dường như người phụ trách bên thị ủy có ý định để anh đảm nhận.”

Tô Dịch Thừa nhàn nhạt nhìn cậu ta, vẻ mặt không có nhiều phấn khởi, chỉ bình thản đáp lại: “ừ, tôi biết rồi.”

Sự lãnh đạm của anh khiến thư ký Trịnh có chút mông lung, nụ cười nơi khóe miệng cũng chậm rãi vụt tắt, nhìn anh, có chút khó hiểu hỏi: “phó thị, xảy ra chuyện gì sao?”

Nói đến công việc, thì gần đây vẫn rất thuận lợi a, cũng không có gì vấn đề gì lớn, thư ký Trịnh có chút nghi hoặc.

Tô Dịch Thừa lấy lại tinh thần, nhìn thư ký Trịnh, giơ giấy tờ trong tay lên, hỏi: “Thư ký Trịnh, tất cả tư liệu về Đồng cục trưởng đều ở đây sao?”

“Ách.” Thư ký Trịnh sửng sốt, gật đầu, nói: “đây là tất cả tư liệu về công tác của ông ta mấy năm nay.” Mấy ngày hôm trước anh đột nhiên bảo điều tra tất cả tư liệu về Đồng Văn Hải, anh ta phải qua làm việc với cục nhân sự mới có được hồ sơ, không phải cứ muốn có là có được.

Tô Dịch Thừa gật đầu, không nói gì thêm nữa, đưa tay nhận lấy bản thảo diễn thuyết trong tay anh ta, nhìn sơ qua.

Thư ký Trịnh có chút không yên tâm, thử hỏi: “phó thị, có phải có vấn đề gì không a?”

Tô Dịch Thừa không ngẩng đầu, chỉ hơi lắc đầu, ánh mắt vẫn nhìn bản thảo diễn thuyết trong tay, cầm bút thuận tay vòng vòng, nhàn nhạt trả lời: “không có gì.” Đột nhiên như nghĩ đến cái gì, ngẩng đầu hỏi, “hội nghị chiều nay họp ở đâu, Đồng cục trưởng hẳn là sẽ đến sao?”

Thư ký Trịnh gật đầu, nói: “hội nghị ở hội trường một, Đồng cục trưởng hẳn là sẽ tham dự.”

Tô Dịch Thừa gật đầu, cũng không nói thêm cái gì.

Ăn trưa xong, nhân giờ nghỉ ngơi, An Nhiên nghĩ tới đi trung tâm thương mại mua quà cưới cho Lâm Lệ.

Thật ra thì đến trung tâm thương mại, An Nhiên chỉ cảm thấy hoa mắt nhìn đủ loại hàng hóa bày đặt trên giá, hoàn toàn không có kinh nghiệm về phương diện này, trước kia bạn học kết hôn, đều chung tiền mua quà cưới với mọi người, nhưng mà Lâm Lệ thì khác, đó là bạn tốt nhất của cô, là người quan trọng nhất của cô trong cuộc sống, cô muốn tặng cô ấy món quà đặc biệt nhất.

Nhưng mà, điều này dường như có chút khó khăn.

Chầm chậm đi trước các tủ kính, An Nhiên căn bản là không có chút đầu mối. Đột nhiên cô dừng lại trước một cửa hàng trang sức, trong tủ kính trưng bày một sợi dây chuyền ngọc trai rất đơn giản nhưng rất xinh đẹp. Thật ra thì không tính là một thiết kế nổi tiếng, thậm chí cái dây chuyền này cũng không có thiết kế, chỉ là một sợi tơ rất nhỏ xâu qua viên ngọc trai. Không hề được gia công, mà để nguyên cho ngọc trai hình dáng ban đầu.

An Nhiên bỗng chốc đã bị sợi dây chuyền này thu hút, cô không biết Lâm Lệ có thích không, nhưng mà cô rất thích, cho nên, An Nhiên lập tức quyết định, tặng cái này là được rồi.

Từ bên ngoài cửa hàng đi vào, sau đó tìm cái dây chuyền trên mặt tủ kính kia, kéo người bán hàng đến, bảo cô ấy lấy sợi dây chuyền ra, cho cô nhìn kỹ hơn.

Sau khi người bán hàng của cửa hàng biết được cô muốn lấy sợi dây chuyền kia, liền khẽ cười có chút áy náy, lắc đầu nói với An Nhiên: “xin lỗi cô, dây chuyền ngọc trai này là của một khách hàng đã đặt trước rồi, cửa hàng chúng tôi không có quyền bán.”

“Ách, như vậy sao!” An Nhiên có chút thất vọng, sợi dây chuyền kia cô thực sự rất thích.

Người bán hàng cười cười áy náy với cô, thấy cô có chút thất vọng, thì nói: “mặc dù không thể mua, nhưng tôi có thể lấy ra ngoài cho cô nhìn?”

Nghe vậy, An Nhiên vội vàng gật đầu, nói: “Được, cám ơn cô.”

“Đừng khách khí” Người bán hàng cười nhẹ, xoay người lấy sợi dây chuyền trong tủ kính kia ra. Hai người cầm sợi dây chuyền đi đến chỗ quầy hàng.

Viên ngọc trai này thật đẹp, tuy là An Nhiên không biết nhìn ngọc trai tốt xấu thế nào, nhưng mà nhìn rất hài lòng, kích cỡ trung bình, trong suốt sáng bóng, càng nhìn An Nhiên càng thấy thích.

Lúc này, có một người đàn ông từ bên ngoài đi vào, đi thẳng đến quầy, hỏi người bán hàng: “Xin hỏi sợi dây chuyền mà tháng trước tôi đặt ở đây đã xong chưa?”

Nghe vậy, người bán hàng có chút áy náy nhìn về phía An Nhiên, người đàn ông theo ánh mắt cô ấy nhìn về An Nhiên ở trước quầy, mà đúng lúc này An Nhiên cũng ngẩng đầu lên nhìn về anh ta, bốn mắt nhìn nhau, hai người đồng thời sửng sốt.

“Là anh a!” An Nhiên có chút bất ngờ, không ngờ lại gặp phải Chu Hàn ở đây, hơn nữa anh ta lại là chủ nhân của sợi dây chuyền ngọc trai này.

Chu hàn gật đầu với cô, trên mặt cũng không có biểu cảm gì nhiều, chỉ thản nhiên nói: “thật trùng hợp.” Sau đó ánh mắt nhìn đến sợi dây chuyền ngọc trai trên cổ cô.

An Nhiên gật đầu, thấy anh ta nhìn cổ mình, thì mới kịp phản ứng lại, vội vươn tay muốn tháo sợi dây chuyền trên cổ, có chút ngại ngùng cười nói: “thật ngại quá, chỉ là tôi thấy sợi dây chuyền này quá đẹp, nên mới xin người bán hàng cho tôi thử đeo một lát, để tôi tháo xuống trả cho anh.”

Vì hơi luống cuống, mà cái nút cài vốn đơn giản ngược lại trở nên khó tháo ra, người bán hàng bên cạnh thấy thế, bước lên phía trước giúp cô gỡ sợi dây chuyền trên cổ xuống.

Sau đó một lần nữa đặt vào trong hộp gấm, đẩy tới trước mặt Chu Hàn, nói: “đây chính là sợi dây chuyền mà ngài đặt làm, mời ngài kiểm tra lại.”

Chu Hàn gật đầu, không hề đưa tay ra lấy, chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc hộp kia một lúc lâu, rồi ngẩng đầu nhìn An Nhiên hỏi: “thích sợi dây chuyền này à.”

Mặc dù không biết vì sao anh ta hỏi thế, An Nhiên vẫn thành thật gật đầu, nói: “dây chuyền rất đẹp.”

Nghe vậy, Chu Hàn lại nhìn sợi dây chuyền một chút, cũng không quay đầu, chậm rãi nói: “nếu cô thích, thì tặng cho cô đi.”

“Ách!” An Nhiên sửng sốt, có chút không kịp phản ứng, anh ta nói tặng cho cô! “đây không phải là cái anh đã đặt làm trước sao?” Đặt làm riêng, hẳn là có ý nghĩa đặc biệt, muốn tặng cho người đặc biệt đi! Nói cái gì đây chứ?

Chu Hàn xoay đầu lại, nhìn cô, mỉm cười thản nhiên, nói: “không quan trọng, cô thích, tặng cho cô thôi.”

An Nhiên liếc nhìn dây chuyền, còn có chút không tin, không xác định mà nhìn anh ta, hỏi: “thật có thể?”

Chu Hàn gật đầu, nhìn sợi dây chuyền kia, ánh mắt có chút buồn bã nói: “từ đầu là tự cho là đúng, nếu đã không giữ được người, giữ lại sợi dây có tác dụng gì.” Nói xong, thì lại quay đầu nhìn An Nhiên nói: “nếu cô thích, thì tặng cho cô.” Gật đầu với cô, rồi xoay người rời đi.

Thấy thế, An Nhiên vội vàng bảo người bán hàng gói lại, lấy thẻ tín dụng từ trong túi xách muốn thanh toán, thì được người bán hàng cho biết, ngay từ lúc mới đặt làm sợi dây chuyền này thì Chu Hàn đã thanh toán toàn bộ tiền.

An Nhiên vội vàng cầm túi đuổi theo, cuối cùng đến trước cửa trung tâm thương mại thì nhìn thấy Chu Hàn đang chuẩn bị lái xe rời đi, vội vàng lên tiếng gọi: “Chu Hàn, Chu tiên sinh, chờ một chút!”

Chu Hàn quay đầu, dừng động tác khởi động lại, đứng ở cạnh cửa xe nhìn cô đang chạy chậm về phía anh ta.

Rốt cục trước khi anh ta rời đi, An Nhiên gọi lại được anh ta, chẳng qua là chạy vội nên hơi thở dốc, đứng trước mặt anh ta, tay ôm ngực, thở hổn hển.

Chu Hàn nhìn cô, cũng không vội chất vấn, đợi cô điều hòa lại mới hỏi: “có chuyện gì sao?”

An Nhiên giơ túi dây chuyền trong tay lên, nuốt một ngụm nước bọt, nói: “anh, cái này anh đã trả tiền rồi.”

Chu Hàn nhìn cô, nhàn nhạt mở miệng: “sợi dây chuyền đó năm ngàn tệ, cô có thể đưa thẳng tiền mặt cho tôi.”

An Nhiên sửng sốt, có chút bất ngờ vì anh ta thẳng thắn như thế, nhưng mà còn có chút bất ngờ hơn về giá tiền của sợi dây chuyền, cô nhìn anh ta, hơi không xác định được hỏi: “không phải là anh cố tình hạ giá cho tôi đấy chứ?” Mặc dù cô không biết ngọc trai tốt xấu thế nào, nhưng mà nói sợi dây chuyền này chỉ năm ngàn tệ, thật là hơi rẻ rồi.

Chu Hàn nhìn cô, vẻ mặt thậm chí chưa hề thay đổi, nhàn nhạt mở miệng, hỏi ngược lại: “vì sao tôi phải hạ giá cho cô?”

Bỗng chốc An Nhiên bị câu hỏi này của anh ta làm khó, đúng vậy a, căn bản là anh ta chẳng có lý do gì để lấy sợi dây chuyền có giá cao sang tay cho cô với giá thấp, với quan hệ của anh ta và Tô Dịch Thừa, hoàn toàn không có khả năng làm thế.

Thấy cô không đáp, Chu Hàn lại hỏi: “thế nào, có tiền mặt đưa cho tôi chứ?”

Thế này, An Nhiên mới lấy lại tinh thần, gật đầu, nói: “Nhưng mà, trên người tôi không có nhiều tiền như thế, hay là anh cho tôi số tài khoản, về công ty tôi sẽ lập tức vào mạng chuyển tiền cho anh, hoặc là gần đây có ngân hàng, anh chờ tôi ở đây, bây giờ tôi rút tiền ra cho anh.”

Chu Hàn nhìn cô một chút, cuối cùng mở miệng nói: “cô lên mạng chuyển khoản cho tôi đi.” Nói xong, thì vươn tay ra với cô: “đưa di động cho tôi.”

An Nhiên sững sờ đưa di động cho anh ta, thấy anh ta bấm bấm mấy số, rồi sau đó có âm thanh ầm ầm vang lên từ trong túi anh ta, nghe tiếng, Chu Hàn ngắt máy của An Nhiên, rồi trả lại di động cho cô, nói: “vừa rồi là số của tôi, chờ một chút tới công ty, tôi sẽ bảo thư ký nhắn tin số tài khoản của tôi cho cô.”

An Nhiên gật đầu, không có ý kiến gì đối với việc này.

Chu hàn ngồi vào xe, chuẩn bị lái xe rời đi, liếc nhìn thấy An Nhiên còn đứng ở một bên, nên chủ động mở miệng hỏi: “cô đi đâu, có muốn tôi đưa một đoạn không.”

An Nhiên liếc nhìn đồng hồ trên tay, đã sắp đến giờ vào làm, rồi mới gật đầu, báo địa chỉ, rồi nói: “vậy làm phiền anh.”

Chu Hàn cũng không phải là một người nói nhiều, hai người ngồi trên xe cùng im lặng nên có chút lúng túng,

Nhìn ra ngoài cửa sổ một chút, An Nhiên quay đầu, nhìn anh ta hỏi: “đúng rồi, đứa bé khá hơn chút nào chưa?” Giọng nói có chút áy náy, về chuyện lần trước lỡ cho đứa bé kia ăn mỳ ý hải sản, dẫn đến nó bị dị ứng hải sản nghiêm trọng, An Nhiên vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Chu hàn quay đầu nhìn cô, gật đầu, thản nhiên nói: “tốt hơn nhiều, không có gì đáng ngại.”

Nghe vậy, An Nhiên mới an tâm một chút, gật đầu, nói: “vậy thì tốt.”

Chu Hàn chăm chú nhìn đường đi phía trước, hai người cũng không trao đổi gì nhiều, thậm chí khi đưa An Nhiên đến cửa công ty, Chu Hàn gật đầu với cô, rồi liền lái xe đi thẳng.

Mấy tiếng sau khi trở lại công ty làm, thì An Nhiên nhận được tin nhắn của anh ta, không hề có lời lẽ uyển chuyển gì mà trực tiếp nhắn tin số tài khoản ngân hàng của mình.

An Nhiên chuyển tiền tới số tài khoản ngân hàng này cho anh ta. Làm xong xuôi, An Nhiên lại lấy sợi dây chuyền ra, lẳng lặng nhìn viên ngọc trai bóng loáng nằm trong hộp gấm, đưa tay khẽ khàng chạm vào.

Nhìn xong, thì tìm số máy của Lâm Lệ, rồi liền gọi cho cô ấy.

Điện thoại rất nhanh được tiếp, tâm tình của Lâm Lệ dường như khá tốt, thanh âm mang theo ý cười: “a lô, An tử.”

Đã lâu không nghe thấy cô ấy gọi cô là An tử, lúc này An Nhiên mới tin thật sự là cô ấy không sao rồi. Cười khẽ, trêu chọc hỏi: “thế nào, cô dâu tương lai, ngày mai kết hôn rồi, có hồi hộp không?”

Bên kia điện thoại Lâm Lệ cười khanh khách, cũng không cậy mạnh, mà thành thật nói: “hồi hộp, hồi hộp đến mức tim đập nhanh sắp nhảy ra ngoài rồi.”

An Nhiên rất không nể tình cười to, cười cô ấy không sợ trời không sợ đất, thế mà cũng có lúc hồi hộp như vậy, sau khi cười xong mới nghiêm túc hỏi cô: “đã nghĩ kỹ chưa?” Cô thật sự không muốn cô ấy làm khổ mình, nếu hiện tại cô ấy thay đổi ý định không muốn lấy chồng, như vậy dù có bao nhiêu người phản đối, cô nhất định sẽ luôn đứng bên cạnh ủng hộ cô ấy.

Bạn là người ta cảm thấy thoải mái khi ở cùng, ta sẵn lòng trung thành, đem lại cho ta lời chúc phúc và ta cảm thấy biết ơn vì có họ trong đời.

Các chương truyện Tiên Hôn Hậu Ái

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,