Hãy sống như mình muốn, hãy làm những điều mình thực sự yêu thích, còn lại thì dành cho trái tim dẫn đường.

Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 72

Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 72 là một trong những tập truyện ngôn tình Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 72 ngay.

  • Tác giả: Miêu Mao Nho
  • Tên truyện: Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
  • Số chương: 304
  • Số lượt xem: 183
Độc thân cũng tốt, yêu đương cũng được. Tất cả chỉ là một giai đoạn nào đó trong cuộc đời bạn. Không phải hâm mộ những người xung quanh thì cũng đừng bất mãn với hiện tại. Cho dù có ai đó bên cạnh hay không, phía trước có lời hứa cùng phấn đấu vì một mục tiêu nào đó hay không, mọi cung bậc cảm xúc trong cuộc sống đều cần chính bản thân trải nghiệm qua và đúc kết. Sống đúng thì mỗi giai đoạn đều sẽ trở thành một bản ngã tốt hơn của chính bạn. Trưởng thành không chỉ đơn giản là để thoát khỏi cảnh độc thân mà là khiến cho bản thân có thể trải nghiệm tất cả những việc gì "có khả năng".

Nội dung truyện Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 72

Editor: Aki Re

Khắp nơi đều là ám vệ tuân lệnh từ trên nóc nhà nhảy xuống, cửa sổ buông mành màu đen, ngăn cản tinh quang cùng ánh trăng, ánh nến trong phòng cũng trong nháy mắt này đều bị tắt.

Bóng tối, tràn ngập ở trong gian nhà.

Nhưng đối với người tập võ mà nói, bóng tối cũng không thể trở ngại mũi kiếm của bọn họ, trừ bỏ, những võ giả có chướng ngại tâm lý đối với bóng tối.

Tay Tịch Y rũ bên người chậm rãi nắm chặt thành quyền, hắn chú tâm nghe thanh âm bên tai lưu động trong không khí để động tác giết người có thể càng thêm sạch sẽ lưu loát, nhưng có người chú ý tới, động tác của hắn không hề linh hoạt như vậy.

Hắn nghiêng người tránh đi ngọn gió lạnh lẽo, lại lần nữa giơ tay, tay hắn bóp lấy cổ một người.

Gió nhẹ hơi hơi thổi bay một góc mành trên cửa sổ, mơ hồ có ánh trăng tiến vào.

Phò mã sợ hãi kêu, “Công chúa!”

Trưởng công chúa bị người quản chế, tay nắm ở trên cổ nàng chỉ cần thoáng dùng sức, vậy nàng liền sẽ đi đời nhà ma, nàng thống khổ nhíu mày, nhưng trước sau không có sợ hãi, giờ chỉ có quyết tâm muốn giết hắn.

Đối với nàng mà nói, chỉ có giết Tịch Y, nữ nhi của nàng mới có thể an toàn.

Tịch Y chợt nhớ tới Mộc Mộc đã nói qua với hắn, hắn là người nàng yêu, trưởng công chúa là thân nhân của nàng, bất luận là người nàng yêu, hay thân nhân của nàng, đều là người nàng coi so với sinh mệnh chính mình còn quan trọng hơn.

Thích Mộc Mộc, tôn kính cha mẹ nàng, Tịch Y vô pháp xác định, ở trong lòng Mộc Mộc vị trí của hắn có thể thắng được cha mẹ nàng hay không.

Sát khí cũng không còn mãnh liệt như trước nữa, cổ tay bóp chặt trưởng công chúa chậm rãi buông ra, trưởng công chúa hơi ngưng lại, ánh mắt nhất thời lộ ra vẻ sững sờ.

Những người khác chính là không phát hiện ra, hắn cũng không tính toán muốn giết nàng.

Gió ngừng lại, mành trên cửa sổ rơi xuống che đậy ánh trăng.

“Không cần hành động thiếu suy nghĩ, công chúa còn đang ở trên tay hắn!” Phò mã vừa vội vừa giận kêu một tiếng.

Nhưng mà không biết từ khi nào một loạt đội cung tiễn đã đứng ra, Hiên Viên Ninh sâu kín hạ lệnh, “Bắn tên!”

Tịch Y giật mình, cùng lúc đó trong bóng tối vạn mũi tên đột kích, bất quá có một chuyện cũng đồng thời phát sinh.

“Chờ……” Trưởng công chúa chỉ kịp phát ra một chữ, chợt có người bắt được tay nàng đem nàng đẩy ra, nàng ngửi thấy được người bên cạnh đẩy mình qua kia có mùi thơm cơ thể quen thuộc làm cho nàng kinh sợ mở to hai mắt.

Theo sau đó là thanh âm từ lưỡi dao sắc bén đâm vào thân thể, rõ ràng như vậy, chói tai như vậy.

“Tí tách” máu tươi rơi xuống đất, không khí an tĩnh tại đây phảng phất tấu vang lên một khúc cười nhỏ quỷ dị, không hề có tiết tấu, lại từng giọt từng giọt vang vọng ở bên tai mọi người.

“Thành công!” Đây là thanh âm kích động của Lạc Tiểu Tiểu khi báo được thù lớn, nàng đã gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy Tịch Y khi chết thảm, muốn nhìn kẻ đã làm hại chính mình cửa nát nhà tan, nàng phân phó, “Bật đèn!”

Lập tức, mành cửa sổ màu đen kéo ra, ánh nến trong phòng một lần nữa bốc cháy lên, nguyên bản đại sảnh bị bóng tối quanh quẩn, vào giờ phút này giống như ban ngày.

Mọi người đều bại lộ ở bên trong ánh sáng.

Mọi người lại đều ngơ ngẩn ngây ngẩn cả người, lâm vào một loại quỷ dị không nói gì.

Trường bào màu đen của hắn đem thân váy màu xanh lục của nàng càng thêm tươi đẹp, mà quần áo màu xanh lục kia, cũng ngăn không được máu tươi chảy ra khiến nàng càng thêm minh diễm.

Tô Mộc gắt gao ôm Tịch Y, nàng dùng thân thể nhỏ bé của nàng nỗ lực thực hiện ý đồ đem cả người hắn đều bao vây lại, nhưng nàng vẫn thất bại, nhẹ nhàng nâng tay lên, cọ qua một đạo vết máu nhợt nhạt trên mặt hắn bị mũi kiếm chém qua, bỗng nhiên, thanh âm nhẹ nhàng khóc nức nở của nàng vang lên, “Rõ ràng đã nói phải bảo hộ ngươi thật tốt…… BOSS, xin lỗi, ta không có bảo vệ tốt ngươi……”

Giá như tớ có thể đọc được những dòng suy nghĩ từ cậu để biết rằng cậu nghĩ gì về tớ. Tớ ko thể chờ đợi hoài được vì càng đợi tớ lại càng cảm thấy tuyệt vọng.

Các chương truyện Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,