Nếu được trở lại, tôi sẽ hít sâu hơn nữa mái tóc của ngày đó, ngắm nhìn lâu hơn nữa khuôn mặt của ngày đó và chấp nhận đau hơn nữa để giữ ngày đó gần nhất có thể với thực tại hôm nay. Đáng tiếc, ngày đó, người đó, nghĩa là đã thôi không hẹn hò.

Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 217

Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 217 là một trong những tập truyện ngôn tình Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 217 ngay.

  • Tác giả: Miêu Mao Nho
  • Tên truyện: Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
  • Số chương: 304
  • Số lượt xem: 203
Tình yêu chỉ sống được nhờ đau khổ. Sống trong hạnh phúc, tình yêu sẽ chết dần chết mòn.

Nội dung truyện Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá! chương 217

Editor: @Thụy Mặc

Beta: @Aki Re

Thẩm Nam Tiên nhìn xiên hồ lô đường bị thiếu một viên, hắn lại ngước lên nhìn về phía cô nương khóc như hoa lê dính hạt mưa kia: “Xin thứ cho ta khước từ.”

Tiếng khóc của cô nương dừng lại.

Giống với nhiều người, Tô Mộc cũng cảm thấy bất ngờ.

Tên công tử bột thậm chí còn nghi ngờ mình nghe nhầm.

“Công, công tử…” Trên mặt cô nương còn vương nước mắt, trông rất đáng thương: “Ngươi không cứu ta sao?”

Thẩm Nam Tiên cười nói: “Trong sơn trang còn rất nhiều việc đợi ta xử lý, sổ sách của từng cửa hàng cũng đang đợi ta kiểm ta, cháu gái đang bị mất tích của Chu lão còn đợi ta tìm kiếm, Lý A Bà không con không cái ở thành Đông mới bị nhiễm phong hàn, ta phải đi xem bà… Cô nương, ta thật sự không rảnh giúp ngươi.”

Tô Mộc thực sự là xem thế đủ rồi.

Cho dù Thẩm Nam Tiên nói ra lý do nào, nó đều rất hoàn hảo!

Cô nương đã ngây người.

Tên công tử bột kia khôi phục lại trạng thái cà lơ phất phơ, rõ ràng là nữ nhân này cố ý tới quyến rũ hắn, hắn liền chiều nàng đưa nàng trở về phủ làm di thái thái, vậy mà ai ngờ vừa thấy Thẩm Nam Tiên đi tới, nàng lập tức sống chết cũng không theo.

“Tiểu nương tử à, ngươi cứ theo ta trở về ăn sung mặc sướng.”

Cô nương bị gia đinh bắt lấy tay và kéo đi mất.

Tô Mộc nghe tiếng cầu cứu của cô nương kia, không khỏi lắc đầu, thở dài một tiếng.

Thẩm Nam Tiên bước tới bên cạnh cô: “Sao lại thở dài?”

Chẳng lẽ là trách hắn không ra tay cứu người?

“Vị công tử bột đưa cô nương đi kia dường như không biết cách làm cho nữ hài tử vui vẻ, chỉ biết để người ăn sung mặc sướng.” Tô Mộc đau buồn thay cô nương kia mà nói: “Ăn quá nhiều đồ vị nặng, sẽ không tốt đối với tiêu hóa của dạ dày.”

Tựa như một số người ăn quá nhiều đồ cay, sáng hôm sau dưới phần mông bị chảy máu.

Thẩm Nam Tiên không biết trong đầu Tô Mộc chứa thứ gì, mặc dù lời nói của cô có hơi kỳ lạ, nhưng hắn nghe qua thì cảm thấy rất thú vị.

Sau đó, Tô Mộc nói tiếp: “Có cần mua chút đồ ăn cho mèo con rồi đưa cho đại tiểu thư không? Chỉ là chú mèo con bị thương trông có vẻ còn nhỏ, không biết nên mua thứ gì…”

Thẩm Nam Tiên nghe vậy, khóe mắt nheo lại, hắn vươn tay ra và nói: “Tiểu công tử, cầm giúp ta một chút.”

“Hả…” Tô Mộc cầm lấy hồ lô đường trong tay hắn, không rõ hắn muốn làm gì.

Thẩm Nam Tiên đã bay người lên, mọi người chỉ thấy một bóng dáng màu trắng như sương mù lóe lên, kế tiếp là vài tiếng kêu đau, thiếu gia muốn cưỡng đoạt dân nữ và gia đinh của hắn còn chưa đi xa đều ngã xuống mặt đất rên rỉ, tạm thời không bò dậy được.

Lại nhìn sang bóng dáng màu trắng cao lớn đứng đó, gương mặt luôn dịu dàng trước đây có chút lạnh lùng: “Nếu để ta nhìn thấy các người làm chuyện gì đó không có tính người, lần sau, ta sẽ không dễ dàng buông tha các ngươi như vậy.”

“Dạ…. dạ…” Gia đinh vội vàng đỡ ác thiếu chạy mất.

Quần chúng vây xem lại vỗ tay khen ngợi trầm trồ lần nữa.

“Công tử…” Cô nương “được cứu” lập tức quỳ xuống, rành mạch rõ ràng nói: “Công tử ân lớn như núi, tiểu nữ tử không có gì báo đáp, chỉ có thể…”

“Ui, dừng lại!” Tô Mộc vội chạy tới, vươn tay ngắt lời cô nương kia, cô đứng che trước mặt Thẩm Nam Tiên, trịnh trọng nói: “Thẩm gia trang chúng ta không thiếu hạ nhân, không cần ngươi làm trâu làm ngựa đâu!”

Các tiểu thư đang dùng ánh mắt ghen tị tới cô nương kia lại vội đặt ánh mắt khen ngợi lên người Tô Mộc, không sai, Thiếu trang chủ của các nàng cũng không cần thêm hạ nhân!

“Tiểu nữ tử không phải… Không phải là…” Cô nương rụt rè cúi đầu, thẹn thùng nói: “Ta đến từ nơi khác để nương nhờ người thân, không biết tại sao người thân đều không ở đây, vốn dĩ cũng không có nơi để đi, công tử đã cứu ta, ta đây chỉ có thể lấy thân…”

Bạn thân rất ít khi giận nhau, một khi đã giận nhau thì rất khó để làm lành. Một thời gian sau đó có đứa giả nai bắt chuyện trước, đứa còn lại trả lời như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Các chương truyện Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,