Editor: @Nữu hổ lộc thị
Beta: @Aki Re
Lương Lương cứng đờ xoay người lại, nhìn xuống đài thấy người xem đồng dạng có vẻ mặt chết lặng, hắn áp chế xả ra một tràng tươi cười: “Mọi người có thể thấy, NPC trong trò chơi của chúng tôi đều có tính cách khác nhau, hơn nữa lại hoàn toàn có thể mô phỏng phản ứng người thật, càng quan trọng hơn, mỗi một người chơi trong thế giới《 Đao Kiếm Giang Hồ 》đều có cảm xúc chân thật vô cùng, tựa như Quý tiên sinh của chúng ta tại 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》 đi một vòng cũng giống, đây tuyệt đối là một bước tiến lớn trong ngành công nghiệp game thực tế ảo chúng ta!”
Khán giả dưới đài lặng ngắt như tờ.
Gương mặt tươi cười của Lương Lương cũng căng cứng, hắn khóc không ra nước mắt, cậu của hắn thật sự phá hủy tiền đồ của hắn a!!!
Trở về bên kia, Tô Mộc nhìn tên nam nhân tâm tình cực xấu thoát ly thế giới, cô liền thở phào nhẹ nhõm, từ khi cô tiến nhập vào thế giới này, đầu óc lại phải tiếp thu cốt truyện thế giới, cho dù nói biết như vậy thực không thanh nhã, nhưng cô vẫn muốn mắng: Mẹ kiếp! Nói là cho cô trở thành một tiểu cô nương xinh đẹp, người gặp người mến, hoa gặp hoa nở. Vì cái gì bây giờ lại biến thành một nhân vật NPC a!!
Không giống như tâm tình u ám của cô, mấy người nhàm chán trong phòng phát sóng trực tiếp lại rất phấn khích. Nhìn thấy kí chủ trở thành nhân vật NPC trong trò chơi, đây vẫn là lần đầu tiên chưa từng có tiền lệ, ngay cả mấy người thường ngày chả bao giờ mở miệng nói một tiếng, nay cũng phá lệ cấp tốc xoát cho Tô Mộc một đợt quà tặng.
【 Tiểu Hung phải cố gắng lên, ngàn vạn lần không được thất bại, trở thành bug bị tra ra rồi giết chết a!】
Loại lời nói cổ động này sẽ chỉ làm cô càng thêm sợ, cảm ơn!
Cây sơn trà bị “nhổ” lên kia lại bắt đầu mọc lại. Tô Mộc ngồi dưới tán cây, nghĩ nghĩ, làm thế nào mới gom đủ một trăm vạn câu “Ta yêu ngươi”, thoát ly khỏi nhân vật này.
Tuy nhiên, trò chơi còn chưa được thử nghiệm, nơi này chỉ có nhân vật NPC, lấy đâu ra người để nói “Ta yêu ngươi”. Ngay cả không lâu trước đây thật vất vả mới tìm được một con người thực thụ, kết quả tên kia tính tình thật sự là quá kém!
“Ai……” Nàng thở dài thật sâu, cảm thấy tiền đồ xa vời.
Nơi này người ưu sầu, thì bên kia người phát hỏa.
Thân là một tổng tài khốc suất cuồng bá duệ kẻ thắng nhân sinh đứng trên vạn người* của Đỉnh Thế, Quý Bắc Lưu chưa bao giờ gặp qua người dám chống đối hắn, tuy rằng nói chỉ là nhân vật NPC trong trò chơi, mà qua hai ngày, hỏa khí của hắn vẫn không có giảm xuống, hắn gọi Lương Lương vào văn phòng của mình. (*Editor: À, thật ra đoạn này mình có thêm “một chút” để tăng mức độ ngầu (tự) lòi (luyến) của Quý ca, chỉ thêm “một tí…một tí xíu” thôi)
Quý Bắc Lưu ngồi ở trên ghế, cả người toát ra khí chất ưu nhã cao quý rồi lại cực kì kiêu ngạo. Hắn mặt vô biểu tình nhìn người phía trước bị bó tay bó chân: “Lương Lương….”
“A, xin lỗi, chờ chút!” Lương Lương kết nối được cuộc gọi, “Mọi việc đều chuẩn bị tốt? Vậy là tốt rồi, mười phút sau đúng giờ mở ra kiểm tra nội bộ lần đầu tiên, báo cáo mọi điều, nhớ kỹ, một số việc nhỏ cũng không được bỏ sót……”
Sắc mặt Quý Bắc Lưu càng ngày càng đen, tại lúc hắn muốn phát hỏa, Lương Lương cuối cùng cũng cúp máy, sắc mặt Quý Bắc Lưu mới tốt hơn một chút.
Lương Lương nói: “Cậu, trò chơi thực mau liền phải bắt đầu kiểm tra nội bộ để đề phòng bất trắc, cậu hôm nay kêu cháu tới làm cái gì? Không phải là kêu cháu đem dữ liệu NPC ngày đó xóa đi là xong rồi sao?”
Quý Bắc Lưu đang muốn mở miệng, lại nghe Lương Lương có thần kinh thô nói: “Cái này chỉ là cháu đoán mò, cậu đường đường là tổng tài của Đỉnh Thế, chẳng lẽ lại cùng một cái NPC không có thật mà ghi thù chứ?”
Sắc mặt Quý Bắc Lưu khó coi ngậm miệng, bắt đầu tự hỏi có phải cái người cháu trai này không thừa hưởng được một chút gene tốt nào từ nhà ngoài sang Châu Phi công tác.
Lương Lương nói xong, tựa hồ cũng ý thức được Quý Bắc Lưu trầm mặc đại biểu cho tâm tình không tốt, vào thời điểm nguy hiểm hắn ngưng lải nhải, lấy lòng cười cười, “Cậu, cậu gọi cháu tới là có chuyện gì quan trọng?”
“Ta cảm thấy, hoa khôi của Thôn Tân Thủ kia, cần thiết phải “chỉnh” lại dữ liệu.”
Lương Lương khó hiểu, “Vì cái gì a? Cậu không biết, từ sau cái cuộc họp báo đó, nhân khí NPC kia liền trở nên hết sức đặc biệt a! Chẳng lẽ…… Cậu thật sự tức giận với một NPC trong trò chơi?”
Câu này nói ra chính là mang theo mười phần không thể tưởng tượng, chẳng khác nào tự vả vào mặt một đại nam nhân nói rằng sao có thể ấu trĩ như vậy.
Quý Bắc Lưu lại lần nữa lạnh băng liếc qua Lương Lương, “Ta từ khi nào đã nhỏ mọn như ngươi vậy? Ta yêu cầu Thôn Hoa chỉnh sửa, lý do rất đơn giản, bởi vì nàng rất giống đám dung chi tục phấn kia, mơ ước cái ghế tổng tài phu nhân này, làm ta rất phiền.”
“Nga…… A?” Lương Lương ngốc.