Edit:Linhlady
“Thanh kiếm này là một vũ khí trưởng thành biến thành, tương lai vũ khí kia có thể thành dạng gì, toàn dựa vào bản lĩnh của chủ nhân nó.” Lỗ Ban đại sư nói, “Nhưng theo ta thấy, tư chất gia hỏa kia, ai……”
Nói tới đây, Lỗ Ban đại sư có chút đau lòng, đó là thanh kiếm hắn ta luyện thành công nhất từ trước đến này! Đáng tiếc thua ở trong tay một tên gia hỏa không có tư chất.
Tưởng tượng đến thanh kiếm kia về sau chỉ có thể là một thanh kiếm vô cùng vô cùng bình thường, hắn ta liền đau lòng đến không thể hô hấp.
Mạc Vân Quả nghe được lời này, lúc sau, nhìn thoáng qua Dung Tu đứng ở bên ngoài cách đây rất xa, sau đó quay đầu nói với Lỗ Ban đại sư: “Thanh kiếm kia, ở trong tay hắn, nhất định có thể phát huy giá trị lớn nhất.”
Nói xong câu đó, Mạc Vân Quả đi ra ngoài.
Lỗ Ban đại sư nhìn bóng dáng Mạc Vân Quả, sửng sốt một chút, theo sau lại cười cười.
“Thôi thôi, người bị đại nhân coi trọng, cũng không phải là nhân vật đơn giản gì……”
Hắn ta nói thầm, như đang trần thuật sự thật, lại như đang an ủi chính mình.
Dung Tu đứng ở bên ngoài chờ đợi Mạc Vân Quả, trong tay của hắn nắm thanh kiếm kia, trong mắt là biển rộng thâm trầm.
Mạc Vân Quả đi đến bên người hắn, nhón chân vỗ vỗ vai hắn nói: “Đi giết sói.”
Dung Tu chỉ đạm mạc gật đầu, trên mặt vô bi vô hỉ, đi theo Mạc Vân Quả đi khu có sói.
Rất nhanh trong đó vang lên tiếng kêu thê lương của sói.
Mà lúc này hai người say mê giết quái cũng không biết thế giới bởi vì Dung Tu trở nên náo nhiệt lên.
Dung Tu vào trò chơi đã che chắn toàn bộ tin tức, cho nên hắn cũng không biết thanh kiếm đến tột cùng tồn tại như thế nào.
Chỉ trước đó vài phút thôi, thời điểm Dung Tu lấy ra thanh kiếm kia ra, Kênh Thế Giới liền bị hồng diễm diễm thông cáo spam.
“Chúc mừng người chơi phế vật được Thần Khí trưởng thành, Thần Khí chưa có tên, công năng Thần Khí không biết.”
“Chúc mừng người chơi phế vật được Thần Khí trưởng thành, Thần Khí chưa có tên, công năng Thần Khí không biết.”
“Chúc mừng người chơi phế vật được Thần Khí trưởng thành, Thần Khí chưa có tên, công năng Thần Khí không biết.”
Thông cáo xoát suốt ba lần, nháy mắt bao phủ bởi đủ các loại chuyện phiếm.
Trong lúc nhất thời, các kênh lập tức an tĩnh xuống.
Coi như mọi người phản ứng lại, chuẩn bị bắt đầu nói nói nói, hệ thống thông cáo lại bắt đầu một lần spam.
“Chúc mừng người chơi phế vật chuyển chức trở thành kiếm sĩ thần long duy nhất có thể che dấu chức nghiệp.”
“Chúc mừng người chơi phế vật chuyển chức trở thành kiếm sĩ thần long duy nhất có thể che dấu chức nghiệp.”
“Chúc mừng người chơi phế vật chuyển chức trở thành kiếm sĩ thần long duy nhất có thể che dấu chức nghiệp.”
Lại là ba lần liên tiếp, dòng chữ màu đỏ kia, muốn chọc mù đôi mắt người khác.
Lần này, mọi người bắt đầu sôi trào.
《 Thiên Hạ 》 tuy rằng khai thác được một năm, nhưng tỷ lệ Thần Khí xuất hiện cực nhỏ, mà một Thần Khí trưởng thành càng không có, đến nỗi chức nghiệp che dấu…… A…… Ít nhất một năm tới, không hề nghe qua cái gì mà che giấu chức nghiệp.
Bởi vì hai thông cáo này, thế lực khắp nơi ngo ngoe rục rịch, mà Kênh Thế Giới bắt đầu các loại spam.
“A a a! Ôm đùi! Cầu ôm đùi a a!”
“Ta thiên! Người này dẫm phải vận cứt chó gì a!”
“Dẫm bao nhiêu đống cức chó mới có vận khí này! Ta cũng muốn!”
“Tên người chơi này thật kì quái, phế vật……”
“Lại có cả tên phế vật, chúng ta đây là cái gì? Ngay cả phế vật cũng không bằng sao ( che mặt khóc thút thít)”
“Tay động tag phế vật huynh, cầu hỏi có nguyện ý bán Thần Khí kia, giá cả không thành vấn đề!”
“Lầu trên quá gian trá! Ta cũng muốn! Giá cả tùy ý nói! Còn có, thuận tiện có thể có trạng thái che giấu chức nghiệp thì thật tốt!”
“A a a! Bị giành trước! Ta cũng muốn ta cũng muốn ta cũng muốn!”
“Gia có rất nhiều tiền! Cầu Thần Khí a cầu Thần Khí a cầu Thần Khí ( quỳ xuống đất)”
– ——