Edit+ beta: Linhlady
Lại nói tới ân oán ngày hôm qua.
Ngày hôm qua, khi Tô Mộc chưa xuyên vào thân thể nguyên chủ, nguyên chủ còn ở trong quán coffee chiến đấu hăng hái với trò chơi.
Nhưng kĩ thuật của nguyên chủ quá khó coi, một tuần mới lên được cấp 15, có thể tốt hơn chỗ nào, lấy tốc độc rùa bò của nguyên chủ khi đánh quái, đoán chừng đánh tới hừng đông cũng đánh không xong, nguyên chủ thật chính là phế vật trò chơi.
Lúc nguyên chủ đang xem -1 gợi ý nhiệm vụ đánh quái, bên cạnh một người chơi nam tên là Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông thật sự là nhìn không được, liền mở miệng nhắc nhở nguyên chủ.
( Trước mặt) ( Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông): Em gái, không phải đánh như thế.
Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông thấy nguyên chủ không có phản ứng, vẫn ở -1 đánh quái trước mắt, liền đến trước mặt nguyên chủ muốn giúp, nhưng vì khi đó nguyên chủ đang trong nhiệm vụ quái, hệ thống có hạn chế, chẳng qua nếu như người bên ngoài đánh vào boss cũng không việc gì, cho nên trừ người nhận nhiệm vụ, người chơi khác căn bản đánh không được.
Cho nên Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông liền đánh thử, trên đầu đồng thời cũng xuất hiện một khung đối thoại.
( Trước mặt) ( Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông): Nhất Khúc Tân Từ? Em gái?
Nguyên chủ lúc này mới phản ứng tới có người cùng cô nói chuyện, cũng trả lời người trước mặt.
( Trước mặt) ( Nhất Khúc Tân Từ): Ừm? Ngươi gọi ta?
( Trước mặt) ( Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông): Đúng, ta gọi ngươi.
( Trước mặt) ( Nhất Khúc Tân Từ): Ngươi có chuyện gì không? Ta đang làm nhiệm vụ.
Ý ở ngoài lời chính là ngươi không cần phiền ta, ta hiện tại bề bộn nhiều việc.
( Trước mặt) ( Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông): Ngạch… Em gái, ta nhìn ngươi đánh quái, ta xem tới thịt phát đau.
( Trước mặt) ( Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông): Em gái, quái không phải đánh như vậy. Ngươi có phải không có thăng cấp kỹ năng? Không có rèn vũ khí?
Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông vừa nghĩ tới đây, nhìn bộ dáng ngây ngốc của thầy thuốc trước mặt có lẽ là tân thủ, hơn nữa còn là tiểu bạch trong trò chơi, xem kỹ năng phóng thích vụng về kia, không khỏi nghĩ đoán chừng là không có thăng cấp kỹ năng, vũ khí không có khảm bảo thạch, không có thêm thuộc tính.
Nếu không dùng tốc độ của cô đánh tới năm nào tháng nào cũng không đánh chết quái kia nói gì tới hoàn thành nhiệm vụ.
Nguyên chủ ngồi trước máy tính đang nhíu mày, không khỏi oán thầm: Kỹ năng cũng muốn thăng cấp? Vũ khí muốn rèn? Vì sao cô không biết chuyện này?
( Trước mặt) ( Nhất Khúc Tân Từ): Ta không biết chuyện đó a.
( Trước mặt) ( Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông):…
( Trước mặt) ( Nhất Khúc Tân Từ): Bi Thương ca ca, ngươi có thể dạy ta hay không, ta xem bộ dáng ngươi thật giống như rất lợi hại (/w)
Nguyên chủ nũng nịu nói chuyện một lúc, hơn nữa lời nói khen người khác, người khác lúc nào cũng thích nghe.
Nguyên chủ nghĩ thầm, người kia nhất định sẽ đáp ứng nàng.
Quả nhiên là như vậy, khi nguyên chủ đánh ra ít lời nói này không lâu, người gọi là Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông đáp ứng cô.
( Trước mặt) ( Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông): Vậy ta đến dạy ngươi đi.
Người kia bị nguyên chủ gọi như thế, nội tâm sớm đã hồi hộp, lòng hư vinh bỗng chốc được nguyên chủ làm thỏa mãn, không chút do dự đáp ứng cô.
Tiếp đến, Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông thật sự là tự tay dạy nguyên chủ, cũng không chê nguyên chủ hỏi cái này hỏi cái kia.
Nhớ lại ký ức Tô Mộc cảm thấy nếu là cô, cô có thể tăng bao nhiêu cấp, biết bao nhiêu thứ rồi.
Đương nhiên bọn họ nói chuyện phiếm vẫn là đúng quy đúng củ, nguyên chủ cùng hắn nói chuyện phiếm vẫn là có điểm dừng, cũng không có chút nào vượt qua, chỉ là cái người Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông kia ngược lại rất thích nguyên chủ, bởi vì nguyên chủ thỉnh thoảng yếu thế, khiến hắn được thoã mãn chủ nghĩa nam nhân, vì vậy dạy cũng vui vẻ.
Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông là bang chủ của một bang nhỏ, còn dự định mời mọc nguyên chủ vào bang của hắn, nhưng bị nguyên chủ từ chối nhã nhặn.
Kết quả hai người nói chuyện cho tới trưa phiếm bị bà xã Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông trong trò chơi – – Lạc Diệp Thu biết được, khi vô tình chạy qua thấy được, Lạc Diệp Thu nhìn ông xã nhà mình cùng cô gái khác tán gẫu vui vẻ như vậy, tự nhiên trong lòng không thoải mái.
Liền theo Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông tới chỗ đó biết tên đầy đủ của nguyên chủ trò chơi, liền đi cảnh cáo nguyên chủ không được dây dưa Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông, còn nói một chút so sánh làm nguyên chủ kích thích, có lẽ nói như vậy khiến nguyên chủ tức giận, nghĩ là mượn chuyện đến đây vũ nhục nguyên chủ.
Lạc Diệp Thu tự nhiên có tự tin, cho là mình so với nguyên chủ đẹp mắt hơn, cho nên mới kích thích nguyên chủ.
Nguyên chủ chịu không được đôi lời châm ngòi, lúc tức giận, Tô Mộc vào, lập tức xóa bỏ thiệp mời, lúc này mới ngăn cản chuyện về sau phát sinh.
Nam sinh là động vật thị giác, nhìn thấy Tô Mộc bộ dạng xinh xắn, liền ngày ngày ở trước mặt Tô Mộc ân cần biểu hiện, hy vọng có thể được mỹ nữ nhìn trúng, cũng chọc không ít phiền toái, một vấn đề thành chướng ngại tình cảm nam nữ chủ, bởi vì sai đó nguyên chủ tức giận, trực tiếp tuyên bố chủ quyền với nam chủ.
Chỉ là không nghĩ tới một lần người chơi gặp mặt, lại làm cho nguyên chủ khó xử, bởi vì những người luôn xen nữ chủ là nhân yêu, phát hiện nữ chủ so với nguyên chủ còn dễ nhìn hơn, liền chuyển nhảy vào trận doanh của nữ chủ.
Tô Mộc:…
Cho nên, Tô Mộc cẩn thận ngẫm lại vẫn là đem cái người Lạc Diệp Thu kéo ra khỏi sổ đen đi, cùng cô nàng nói rõ ràng mọi chuyện, đỡ phải đến thời điểm lại xuất hiện chuyện không tốt.
( Nhất Khúc Tân Từ): Lạc Diệp Thu, ta và ông xã cô không có bất cứ quan hệ nào, cô không tin, ta có thể đem ghi chép cuộc nói chuyện của chúng ta cho cô xem, khi đó chỉ là kỹ thuật của ta không tốt, Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông dạy ta một chút.
( Nhất Khúc Tân Từ): Cô yên tâm, ta cùng hắn hiện tại không có vấn đề gì, về sau cũng không gặp nhau.
( Nhất Khúc Tân Từ): Cô có thể thay ta chuyển lời được không? Nói giúp ta một tiếng cảm ơn, hiện tại ta xoá hắn.
( Nhất Khúc Tân Từ): Cô cũng không cần đến tìm ta. Tìm người khác phiền toái, không bằng xem lại nam nhân của mình.
( Nhất Khúc Tân Từ): Còn có không cần nói khó nghe như vậy.
Tô Mộc một lần đánh một loạt chữ, tiếng gõ bàn phím không ngừng vang lên, thấy rõ lúc này nội tâm Tô Mộc không bình tĩnh tới cỡ nào.
Ai nguyện ý vô duyên vô cớ bị người khác gọi là người bị ổi, ai nguyện ý bị chửi khó nghe như vậy.
Tô Mộc không khỏi oán thầm, vẫn là muốn gây chuyện đi. Nếu không phải là nguyên chủ khi đó nhất thời cao hứng, cũng không sẽ bị dạng người này nhục mạ.
Đánh xong chữ, cũng không để ý Lạc Diệp Thu có trả lời cô hay không, trực tiếp đem xóa cô ta, còn đem thiết lập chỗ bạn tốt thành không tăng thêm bất luận kẻ nào, thuận tiện cũng đem cái người ngọn nguồn tội ác – – Bi Thương Nghịch Chảy Thành Sông xoá khỏi danh sách bạn bè.
Đồng thời cũng rõ ràng không ít người, hơn phân nửa đều là nguyên chủ tuỳ tiện thêm vào, mắt không thấy tâm không phiền, Tô Mộc cũng rõ ràng. Xem danh sách bạn tốt xoá đi rất nhiều người cô không biết, trong lòng Tô Mộc thoải mái, đại khái chỉ còn lại Thủy Quang Tiếp Thiên – – Tạ Liễm.
Nhưng cô vẫn bị Lạc Diệp Thu phá hư hào hứng, Tô Mộc dừng một chút, cuối cùng vẫn là động động con chuột, bắt đầu đi hoàn thành nhiệm vụ chính.
– –
Trong lúc Tô Mộc đang nói chuyện với NPC ảnh bạn tốt không ngừng nhấp nháy.
Tô Mộc hoàn thành đối thoại sau đó, mới mở khung chát.
( Thủy Quang Tiếp Thiên) đối với ngươi nói: Mộc Mộc, cậu cuối cùng cũng online!!! Ríu rít ríu rít
( Thủy Quang Tiếp Thiên) đối với ngươi nói: Ngày hôm qua tìm cậu, phát hiện cậu không online, đã xảy ra chuyện gì sao? Tại sao gọi điện cho cậu cậu lại không nghe máy? Nếu không phải là Tống Tử Diễn nói cậu không có việc gì, thiếu chút nữa tớ lập tức vọt tới trường học tìm cậu, hù chết tớ.
( Thủy Quang Tiếp Thiên) đối với ngươi nói: Còn có tại sao lại biết cậu không có chuyện gì, hắn cũng không thèm trả lời, trực tiếp cudp máy. Tức chết tớ.
Tô Mộc này mới đi lại giường cầm di động vừa nhìn, có mười cuộc gọi nhỡ, Tô Mộc nhìn nhìn, Tạ Liễm có 7 cái, còn lại một cái giống như là quảng cáo, chỉ là kéo đến cuối cùng thế nhưng trông thấy tên Tống Tử Diễn, thời gian còn biểu hiện ở tối hôm qua.
Tô Mộc nghĩ thầm, tối hôm qua tại sao phải gọi điện thoại cho mình? Lẽ nào lòng có áy náy? Coi như hết, Tống Tử Diễn có thể có áy náy với người khác được sao? Không đúng, hôm nay hắn còn xin lỗi cô, trong lúc nhất thời Tô Mộc cũng hỗn loạn.
Hôm qua khi Tô Mộc về kí tức xá, tắm một cái liền ngủ, không có nhìn tới di động, chỉ là hôm nay Tống Tử Diễn cũng không nhắc lại chuyện này Tô Mộc tự nhiên cũng không biết, huống chi hôm nay khi Hứa Ngọc đỡ chính mình đi phòng y tế, cô cũng không cầm di động theo.
Tô Mộc cắn cắn môi dưới, do dự không biết có nên gọi lại cho Tống Tử Diễn hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại đã cảm thấy có lẽ với hắn cũng không phải là truyện gì quan trọng, Tô Mộc quyết định không gọi lại, hôm nay hai người mới hòa hảo, còn đợi vài hôm nữa đi.
Quyết định xong Tô Mộc quay lại chỗ máy tính.
( Nhất Khúc Tân Từ): Liễm Liễm, hôm nay tớ quên không nhìn lại điện thoại.
( Thủy Quang Tiếp Thiên) đối với ngươi nói: A, như vậy sao. Vậy tại sao hắn lại biết cậu không có việc gì, hôm qua hai người ở chung một chỗ sao? ( nhướn mày)
( Nhất Khúc Tân Từ):… Ừ
Tô Mộc không có ý định để Tạ Liễm biết chuyện mình bị bệnh, dù sao cũng không to tát gì, bây giờ trán cô cũng không còn nóng nữa, chỉ là bị lạnh mà thôi, uống nhiều nước nóng liền tốt lắm.
( Thủy Quang Tiếp Thiên) đối với ngươi nói: Không tệ lắm! ( nhướn mày)
( Nhất Khúc Tân Từ):… Chúng ta vẫn nên đi hoàn thành nhiệm vụ đi, Liễm Liễm, cậu tìm ra được đầu mối để hoàn thành nhiệm vụ chính chưa?
Tô Mộc chuyển đổi đề tài, không muốn cùng Tạ Liễm nói chuyện này, nếu không với năng lực bát quái của Tạ Liễm, ngày mai người hai nhà đều biết rõ bọn họ phát sinh chuyện gì.
( Thủy Quang Tiếp Thiên) đối với ngươi nói: Được rồi, chúng ta đi làm nhiệm vụ. Mộc Mộc vào yy đi.
( Nhất Khúc Tân Từ): Ừ.
Tô Mộc lập tức nhấn vào yy, tiến vào kênh, mới thấy Tạ Liễm sớm đã ở trong này, hơn nữa còn có một người nữa.
“Từ Từ? Cậu tới rồi?”
Chuyện này là Tô Mộc cùng Tạ Liễm ước định, ở trước mặt người ngoài đều gọi nhau bằng tên trong trò chơi.