Hãy giữ một người bạn thật sự bằng cả hai tay.

Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung chương 498

Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung chương 498 là một trong những tập truyện ngôn tình Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung chương 498 ngay.

  • Tác giả: Quân Tử Giang Sơn
  • Tên truyện: Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung
  • Số chương: 779
  • Số lượt xem: 249
Không ai có thể hạnh phúc mà không có bạn bè, hay chắc chắn về bạn bè mình cho tới khi gặp bất hạnh.

Nội dung truyện Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung chương 498

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Còn tướng quân Long Ngạo Địch mặt lạnh bên cạnh, vẻ mặt cũng quá lạnh lùng khiến cho người ta chỉ muốn nhìn một lần rồi thôi, vừa nhìn vào liền như bị giội một gạo nước lạnh vào mặt vậy.

Còn mấy anh đẹp trai nhập khẩu như Võ Hạng Dương, Minh Dận Thanh và Hiến Thương Dật Phong, nếu như nhìn trúng bọn họ, cho dù vận may tốt, bọn họ cũng nhìn trúng mình nhưng sẽ liên quan đến vấn đề giữa quốc gia với quốc gia, các nàng muốn gả cho mấy mỹ nam ngoại quốc cũng không phải chuyện dễ dàng

Vì vậy ánh mắt của các cô gái đều không quá quấn quýt si mê với bọn họ.

Mọi người đều chú ý đến Lạc Tử Dạ hơn, nhưng trong lòng thì đang lưỡng lự, suy cho cùng danh tiếng2của Thái tử điện hạ vẫn luôn không được tốt lắm

Nhưng khi nhìn khắp người Thái tử và Thần Cơ doanh đi theo hộ giá phía sau, những người đàn ông kia cùng cất bước đều đặn, so sánh với Cấm Vệ quân của Hoàng thượng thì uy vũ hơn một chút

Thế là, hình tượng của Lạc Tử Dạ lập tức được nâng cao hơn trong lòng của các nàng

Nhất là vừa rồi Thái tử nói, mặc dù y muốn được người ta nhìn trúng nhưng y vẫn luôn là một người rất chung tình

Do đó, điều này đã khiến cho các cô gái không tự chủ được mà nghĩ rằng, có lẽ trước đây những lời đồn liên quan đến Thái tử mà bọn họ nghe được đều không phải là thật

Thật ra thì Thái tử là một người rất tốt, rất7nghiêm túc, đáng để gửi gắm cả đời.

Nếu không tại sao y có thể huấn luyện ra Thần Cơ doanh oai phong lẫm liệt, tràn đầy khí phách đàn ông như vậy? Trong khi ánh mắt thán phục của các cô nương nhìn về phía Lạc Tử Dạ, Lạc Túc Phong cũng cảm thấy kính nể, ngồi vững trên ghế của mình liếc mắt nhìn

Trên thực tế, khi Thái tử theo Hoàng thượng xuất hành thì được phép dẫn theo binh lính riêng của mình, nhưng không thể vượt quá một phần mười nhận số đội hộ vệ đi theo đế vương

Lần này Hoàng để dẫn theo hai mươi nghìn nhân mã cùng đi, Lạc Tử Dạ dẫn theo một nghìn người cũng không phải vấn đề gì.

Thế nhưng, khi ông ta nhìn lướt qua một lượt

Những binh sĩ ở phía sau Lạc9Tử Dạ từng người từng người đi theo đội ngũ hình vuông ngay ngắn, mạnh mẽ oai phong

Ở phía trước có hai người, bên hông đeo bội kiếm, mắt nhìn thẳng giục ngựa tiến về phía trước

Vừa nhìn đã | biết bọn họ là người chỉ huy, tràn đầy cảm giác nghi lễ của quý tộc.

Hoàng để nhìn kỹ đội ngũ của Lạc Tử Dạ.

Bọn họ hành quân rất uy vũ mạnh mẽ, bước chân đều nhau, ngay cả biên độ vung cánh tay cũng nằm trên một trục hoành, trong đồng đều, thống nhất, khí thế

Sau đó ông ta quay đầu lại nhìn Cấm vệ quân của mình

Bình thường nhìn rất oai phong mạnh mẽ, nhìn độc lập cũng không có vấn đề gì, nhưng sau khi so sánh với Thần Cơ doanh của Lạc Tử Dạ, sắc mặt của Hoàng đế5liền sa sầm.

Hiện giờ nhìn lại, cấm vệ quân của mình quả thật là giống như một đám khỉ hoang

Người nào người nấy đi đường hoàn toàn không khí thế bằng người ta thì thôi đi, lại còn toàn bộ nghiêng đầu, ngây người nhìn chằm chằm vào đội quân của Lạc Tử Dạ, mất hết thể diện Cấm Vệ quân của Hoàng thượng!

Sau đó, Hoàng thượng lại quay đầu lại nhìn Phượng Vô Trù cách bên người mình không xa.

Ông ta nhìn về phía hộ vệ Vương Kỵ

Những người này bước đi mặc dù không mạnh mẽ như đội ngũ của Lạc Tử Dạ, nhưng luồng sát khí là thứ người bình thường không thể sánh được

Mắt nhìn thẳng, một tay đặt trên chuôi kiếm bên hông, sắc mặt lạnh lùng, vừa nhìn là biết không dễ chọc vào.

Thế là, sắc mặt3của Hoàng đế thoáng cái liền đen như đáy nồi.

Em nhớ anh khi điều gì đó thật sự tốt đẹp xảy ra, bởi anh là người em muốn chia sẻ. Em nhớ anh khi điều gì đó làm em sầu não, bởi anh là người rất hiểu em. Em nhớ anh khi em cười và khóc, bởi em biết anh có thể giúp em nhân lên nụ cười vào lau đi nước mắt. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất khi em thao thức trong đêm, nghĩ về tất cả những khoảng thời gian tuyệt vời mà chúng ta ở bên nhau.

Các chương truyện Nhất Sinh Nhất Thế: Tiếu Thương Khung

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,