*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hiến Thương Mặc Trần nghe xong lời này, sắc mặt càng thêm bình thản
Hắn đưa mắt nhìn thao trường luyện binh, chầm chậm cất lời: “Đừng sợ, ta có dự cảm là không bao lâu nữa Phượng Vô Trù sẽ ngã ngựa thôi, bởi vì…”
Hắn ta có nhược điểm: Có lẽ không cần bọn họ ra tay, chỉ cần một mình Lạc Tử Dạ thôi là đã có thể lôi hắn ta từ trên cao xuống vực! Tới lúc đó, bọn họ chỉ cần giúp thêm một tay nữa là đủ rồi.
Nghe xong lời này, Mặc Tử Uyên hơi sững sờ
Rồi hắn dần hiểu ra…
Chắc hẳn hiện tại chủ nhân không phải là người duy nhất nghĩ như thế
Nếu Lạc Túc Phong và Long Ngạo Địch biết quan hệ của hai người kia thì chắc chắn cũng sẽ có ý nghĩ tương tự, hơn nữa còn sẽ có2cả kế hoạch đối phó nữa.
Mà lúc này, Lạc Tiểu Thất đang ở trong cung, sau khi biết tin, hắn khẽ cau mày
Lạc Tử Dạ cứ hay chạy tới khiêu khích Phượng Vô Trù, đúng là hành động điếc không sợ súng, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy Thái tử sẽ không làm ra chuyện đơn thuần như vậy!
Nhưng trong chốc lát hắn không thể nghĩ ra được rốt cuộc là tại sao Thái tử phải làm thế.
Mà lúc này, chuyện xấu bay đầy trời của Lạc Tử Dạ đã truyền vào trong cung! Những người khác thì quan tâm tới việc phiên bản đồn đại nào mới là sự thật, còn Lạc Tiểu Thất lại quan tâm tới chuyện rốt cuộc là cái tên Doanh Tân kia đã thật sự bò lên giường Thái tử ca ca hay chưa
Nếu chưa, mà Phượng Vô Trù lại không trả9lại tiền cho Thái tử ca ca, cố ý làm khó dễ huynh ấy, vậy thì dường như không đáng.
Nhưng nếu Doanh Tần đã leo lên giường Thái tử ca ca rồi..
Ánh mắt Lạc Tiểu Thất lóe lên tia sáng lạnh lẽo sắc bén, trông cực kỳ tương phản với khuôn mặt thuần khiết trong trẻo như thiên sứ kia, hơn nữa còn thoáng lộ ra sát ý
Trước kia hẳn từng nghe Tiểu Minh Tử nói rằng hầu hết những biểu hiện bên ngoài của Thái tử ca ca chỉ là diễn thôi, huynh ấy không phải là một tên quần là áo lượt ham mê sắc đẹp
Vì vậy, hắn không quá lo lắng tới việc Doanh Tần ở phủ Thái tử sẽ xảy ra chuyện gì hay không
Thể nhưng bây giờ tin đồn đã ầm ĩ tới mức này..
Hắn mở miệng phân phó: “Tới phủ Thái tử6dò hỏi xem rốt cuộc Doanh Tần và Thái tử ca ca tiến triển đến bước nào rồi!” “Vâng!” Tên hầu cảm thấy thật khó hiểu, Thái tử nuôi nam sủng, dù có tiến triển đến bước nào thì cũng là chuyện bình thường mà, có đúng không? Rốt cuộc là chủ nhân đang lo lắng điều gì? Loại chuyện rõ ràng thế này có gì đâu mà phải dò xét nhỉ? Trong lòng hắn thật bất đắc dĩ, nhưng vẫn phải cun cút đi làm nhiệm vụ.
Mà vào lúc này, tâm trạng của Doanh Tần, nhân vật chính trong câu chuyện của bọn họ, đang cực kỳ u ám
Thanh Thành ở bên cạnh hắn, không dám mở miệng nói gì, chỉ cúi đầu thở dài
Gã vốn tưởng rằng chỉ số cảm xúc của công tử nhà mình cao hơn Phượng Vô Trù nhiều, sớm muộn gì người0cũng trước được Thái tử về dinh.
Thế nhưng điều khiển người ta tuyệt vọng chính là..
Đều do tiền hại người!
Nhìn tình cảnh hiện tại, Thanh Thành không nhịn được muốn muốn thốt ra một câu danh ngôn để đời nhằm nhắc nhở mọi người: “Tiền là nguyên nhân của mọi tội ác, đừng có lúc nào cũng chỉ biết đến tiền
Tiền không chỉ làm hỏng việc mà còn làm hại người
Nếu mọi người trên thế gian đều bớt ham tiền đi một chút thì mới đúng là một nhân gian tươi đẹp!” “Y vẫn chưa về sao?” Thanh Thành gật đầu: “Vẫn chưa về! Thái tử tới phủ Nhiếp chính vương, nghe nói là tới đòi nợ
Vả lại, có vẻ như Phượng Vô Trù tốt với y lắm, ngang nhiên bảo Diêm Liệt ra truyền lời, nói là hắn ta có thể đồng ý với mọi yêu cầu7của Thái tử
Thế nhưng Thái tử muốn đòi tiền thì phải tự đi vào mà lấy! Sau đó, Thái tử đã đi vào nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy ra.”
Tiếp đó, Thanh Thành lập tức phát huy khả năng suy luận của mình, lên tiếng hỏi: “Công tử, ngài nói xem liệu rằng Phượng Vô Trù có mặt dày mày dạn đến mức yêu cầu Thái tử ngủ cùng thì mới trả tiền không nhỉ?”