Độc thân cũng tốt, yêu đương cũng được. Tất cả chỉ là một giai đoạn nào đó trong cuộc đời bạn. Không phải hâm mộ những người xung quanh thì cũng đừng bất mãn với hiện tại. Cho dù có ai đó bên cạnh hay không, phía trước có lời hứa cùng phấn đấu vì một mục tiêu nào đó hay không, mọi cung bậc cảm xúc trong cuộc sống đều cần chính bản thân trải nghiệm qua và đúc kết. Sống đúng thì mỗi giai đoạn đều sẽ trở thành một bản ngã tốt hơn của chính bạn. Trưởng thành không chỉ đơn giản là để thoát khỏi cảnh độc thân mà là khiến cho bản thân có thể trải nghiệm tất cả những việc gì "có khả năng".

Người Anh Yêu Là Em chương 29

Người Anh Yêu Là Em chương 29 là một trong những tập truyện ngôn tình Người Anh Yêu Là Em được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Người Anh Yêu Là Em chương 29 ngay.

  • Tác giả: Nàng Bun
  • Tên truyện: Người Anh Yêu Là Em
  • Số chương: 38
  • Số lượt xem: 236
Cuộc sống của bạn chỉ thật sự ý nghĩa và trọn vẹn khi bạn biết giữ gìn và nuôi dưỡng ước mơ, biết ghi nhận, biết tin vào những lời hứa

Nội dung truyện Người Anh Yêu Là Em chương 29

Một lúc lâu sau đó, Nhi cũng thiêm thiếp đi sau những xúc động nghẹn ngào. Mây kéo cho Nhi cái chăn mỏng rồi cô ra ngoài gọi điện thoại cho Mạnh.

Mạnh đang ngồi ở bàn làm việc, nghe Mây gọi, Mạnh vội bắt máy ngay.

– Tình hình thế nào rồi Mây?

– Anh Mạnh, Nhi hiện giờ đã ở nhà trọ. Nhưng Nhi đang sốc lắm, tôi cũng không biết phải an ủi thế nào?

– Nhi gặp chuyện gì, chị nói rõ ra xem nào?

– Nhi nói là anh đã có con với người khác.

– …

Mạnh trầm ngâm, lão ta thật đê tiện, lão dám bịa chuyện lừa Nhi.

– Tôi biết rồi. Chị chăm sóc Nhi giúp tôi.

– Vâng, anh yên tâm.

Mạnh bước xuống dưới nhà. Tiểu thư Ngọc Huệ đang ngồi thêu tranh ở phòng khách, đây cũng là nơi có thể tiện ngăn Mạnh ra ngoài. Thoáng thấy Mạnh bước qua, cô vội chạy ra.

– Anh Mạnh, anh đi đâu thế?

– …

– Anh không nghe ba em nói gì sao?

– …

Mạnh nhìn Huệ rồi hỏi cô:

– Cô thích đi cùng tôi không?

Cô Huệ nghe thế thích quá chứ, Mạnh muốn đưa cô đi đâu cô cũng thích mà. Cô đi theo Mạnh ra xe luôn. Mạnh đưa Ngọc Huệ đến nhà trọ của Nhi. Đến nơi, Mạnh bấm chuông gọi cửa.

– Đây là đâu thế hả anh Mạnh?

– Nhà trọ của Nhi. Tôi muốn cô giải thích rõ ràng cho Nhi hiểu.

– Em… em không thích ở đây. Em không thích gặp cô ta. Anh… cho em về đi.

Cô Huệ vừa nói xong, cô ngất xỉu luôn. Mạnh đành đỡ cô trên tay.

Nhi nghe tiếng chuông, cô vội chạy ra vì cô tin Mạnh sẽ đến với cô. Nào ngờ, thấy Mạnh đang ôm cô tiểu thư đó, gương mặt anh đầy lo lắng, Nhi đau lòng quá. Nước mắt Nhi lại chảy ra.

– Anh Mạnh… sao anh lại mang cô vợ bé bỏng của anh đến đây gặp tôi làm gì?

– Huệ đang bị ngất, em mở cửa cho anh đem cô ta vào.

Nhi nhìn mặt cô gái trắng bệch như tờ giấy cũng hãi, nên Nhi cũng nhanh chóng mở cổng cho Mạnh bồng cô Huệ vào. Tim Nhi nhói đau, lòng Nhi quặn lại. Nhìn người cô yêu đang ôm kẻ khác, lo lắng cho kẻ khác, lo cho cả đứa bé trong bụng cô ta nữa mà cô nghẹn đắng.

Mây đang ngồi chơi điện tử trên điện thoại, thấy Mạnh bồng một cô gái nhỏ nhắn yếu ớt vào, cô cũng đỡ một tay đưa cô ta lên giường.

Mạnh ngồi xuống ghế, trông anh thật sự mệt mỏi. Nhi đứng cạnh bàn, cô gạt nước mắt nói với Mạnh:

– Bố cô ta đã cho tôi biết rồi. Tôi nghĩ giữa chúng ta không còn gì nữa.

Mạnh nhìn thẳng vào mắt Nhi:

– Em không tin anh sao?

Nhi muốn tin Mạnh lắm chứ, nhưng không lẽ ông ta bịa chuyện, danh dự của con gái ông ta mà ông ta cũng không cần sao?

Nhi quay mặt đi, không dám nhìn ánh mắt tha thiết đó của Mạnh. Nhi đỏ mặt nói với Mạnh:

– Em phải tin anh thế nào đây? Không phải anh và cô ta sắp kết hôn rồi sao, chuyện đó giữa hai người sắp kết hôn thì có gì khó hiểu?

– Em có thể bớt ngốc nghếch được không?

Mạnh nói rồi vươn tay ôm Nhi vào lòng, để Nhi ngồi lên đùi anh. Nhi đang đau đớn là thế, vậy mà vừa nghe câu nói của Mạnh, lòng Nhi bỗng cảm thấy ấm áp. Nhi đã hiểu lầm Mạnh rồi phải không? Nếu vậy thì còn có hạnh phúc nào hơn nữa?

Đúng lúc đó, cô Huệ tỉnh lại, nhìn sang thấy đôi uyên ương kia đang hạnh phúc bên nhau, cô ức lắm. Nhớ lại chuyện ban sáng ba cô cười ha hả gọi báo cho cô, dù không thích tí nào nhưng cô cũng đành diễn theo kịch bản của ba cô vậy.

– Anh Mạnh, anh nỡ bỏ em và đứa bé trong bụng sao?

Nhi lại sững sờ. Nhìn gương mặt đang tức đỏ lên của Mạnh, Nhi vội đứng bật dậy, vừa vì ngại ngùng, vừa vì cô không biết chuyện gì đang diễn ra nữa.

– Vậy… là sao hả anh Mạnh?

Mạnh nhìn cô Huệ gằn giọng:

– Cô bịa chuyện mà không biết xấu hổ sao?

Ngọc Huệ không trả lời Mạnh, cô quay sang nhìn Nhi bằng ánh mắt van xin:

– Chị Nhi, chị hãy tha cho đứa bé đi chị!

– Tôi…

Nhi rối trí quá, Nhi biết tin ai đây? Mạnh là đàn ông mà, Mạnh hoàn toàn có thể chối bỏ trách nhiệm khi chán đúng không? Còn cô ta, cô ta có thể bịa đặt một chuyện tày trời như thế sao, nhìn cô ta yếu ớt, mắt rưng rưng nhìn Nhi mà Nhi thấy tội nghiệp quá. Rõ ràng không có lửa thì làm sao có khói, nên dù cô ta không có con đi chăng nữa thì chắc hẳn Mạnh cũng là của cô ta rồi. Nhi bỗng cảm thấy… ghê tởm Mạnh. Nhi vô lý và đòi hỏi quá, Nhi không biết phải nghĩ sao nữa. Nhi rơi nước mắt, cô nhắm mắt lại.

– Tôi không cướp chồng và cha của ai cả, anh chị làm ơn đi về đi.

Mạnh bực bội, anh cứ thế ra xe đi về, mặc kệ cô Huệ đang cười thầm trong bụng, nhưng cô cũng đang yếu ớt thật nên chẳng đủ sức mà chạy theo Mạnh. Mây thấy cảnh này thật tức mắt, cô cũng muốn tống cổ cái con bé mặt mỏng quẹt này đi nên cô dắt Huệ ra xe rồi đưa cô ta về.

Còn lại mình Nhi trong căn phòng vắng, Nhi đau đớn bàng hoàng về những gì cô phải đối diện. Nước mắt cô không ngừng tuôn rơi.

Hãy dùng thái độ cam tâm tình nguyện để sống một cuộc sống an ổn.

Các chương truyện Người Anh Yêu Là Em

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,