Mồ hôi Nhi vã ra như tắm. Không gian phòng chiếu cực kỳ tĩnh lặng, Nhi nhìn sang thấy Linh cũng yên lặng. Linh không phản đối khi Mạnh ngồi cạnh Nhi sao? Có bạn gái nào lại chịu nhún nhường như thế, khi mà rõ ràng Nhi tự hiểu mình đã nằm trong vùng nghi ngờ của Linh. Còn Mạnh, Mạnh cũng yên lặng xem phim, nhưng bàn tay Mạnh chẳng lúc nào nơi lỏng tay Nhi.
– Em xin lỗi, em muốn vào nhà vệ sinh một lát.
Nhi khẽ thì thào, rồi Nhi cúi mình đi qua trong sự ái ngại và khó chịu của bao nhiêu người. Nhi không thể chịu đựng được cảm giác mình phản bội Linh. Nhi chỉ có thể từ bỏ, chỉ có thể buông tay Mạnh mà thôi.
Nhi khóc, lẽ nào Nhi cũng có tình cảm với Mạnh?
Rồi Nhi cứ ngồi trong nhà vệ sinh đến tận lúc hết phim. Có tiếng chuông điện thoại, là Linh gọi Nhi.
– Em đang ở đâu thế?
– Anh chị cứ về trước đi, em bận chút việc, chốc nữa em tự về sau.
– Không được, anh Mạnh không cho phép thế đâu. Đi đến nơi phải về đến chốn chứ.
– …
– Em không về cùng thì anh chị cũng sẽ không về.
Nhi không còn cách nào khác là lại phải ra gặp hai người. Nhìn đôi mắt sưng mọng của Nhi, mắt Mạnh bỗng sáng bừng. Còn Linh, Linh chỉ cảm thấy ngày càng chán ghét con em gái giống y hệt mình là Nhi mà thôi.
Mỗi người một suy nghĩ trên quãng đường về, trong đó có một người đặc biệt vui vẻ. Bởi lẽ, người ấy tin là, Nhi chắc chắn có tình cảm với mình.
*****
Vừa lên đến tầng hai, Nhi đã sang phòng Linh nói chuyện.
– Chị Linh, tại sao anh chị đi xem phim mà lại kéo em theo, lẽ nào chị không ghen sao?
– Tại sao chị phải ghen với em? Anh Mạnh là bạn trai của chị. Không lẽ anh chị muốn đi chơi cùng em gái mà không được?
– Chị tỉnh táo lại đi, Mạnh không yêu chị đâu.
– Ai bảo em thế, em biết gì mà nói, nếu không yêu chị tại sao Mạnh lại cho phép chị làm bạn gái?
– Nếu Mạnh chỉ lợi dụng chị vì em thì chị nghĩ sao?
– Em đang hoang tưởng rồi đó.
Nhi cũng hết cách, không thể nào Linh lại ngốc nghếch đến thế. Chắc chắn là Linh biết, nhưng Linh vẫn cố chấp không thể buông tay Mạnh.
– Nếu… em cũng yêu Mạnh thì sao?
Linh thực sự sốc. Linh không ngờ là Nhi cũng có tình cảm với Mạnh, như vậy thì Mạnh lại càng xa vời hơn với Linh.
– Em đang sai lầm rồi đó. Em đang yêu bạn trai của chị. Nếu em còn muốn nhìn mặt chị thì em hãy quên chuyện đó đi.
– Chị em mình hãy quên Mạnh đi, đó là cách tốt nhất cho chúng ta.
– Chị mệt rồi. Em về phòng đi.
Linh đẩy Nhi ra rồi đóng sập cửa phòng lại. Linh khóc, khóc vì những điều Linh vừa trải qua. Người mình yêu lại yêu em gái của mình, hơn thế nữa em gái mình cũng yêu anh ta, lẽ nào Linh cần phải buông tay để hai người họ đến với nhau? Không, sẽ không bao giờ có chuyện như thế. Nhi rất thương Linh, Linh chắc chắn là thế, Nhi nhất định sẽ vì Linh thôi.
*****
Bên phòng Nhi, Nhi cũng đã đi nằm. Nhi thẫn thờ nhớ lại những chuyện đã xảy ra.
Nhi không muốn đối diện với Mạnh, mỗi lúc như thế tim Nhi lại không nghe lời. Nhi nhạy cảm khác thường, Nhi muốn khóc, muốn bỏ chạy khi nhìn ánh mắt Mạnh, nhưng thẳm sâu trong lòng, Nhi lại hạnh phúc khi được gần Mạnh.
Chị Linh yêu Mạnh, chị ấy lại quá yếu đuối, làm sao chị ấy có thể chịu đựng được nỗi đau nhìn Nhi và Mạnh hạnh phúc bên nhau?
Nhi phải lựa chọn sao, Nhi chọn Linh hay chọn Mạnh?
Mười giờ, có tiếng tin nhắn. Số điện thoại lạ.
“Tớ Mạnh đây, tớ muốn gặp Nhi bây giờ có được không?”
Nhi lại khóc, Nhi cần phải quên Mạnh đi. Nhi chọn Linh. Nhi khẽ thở dài.
“Tớ đi ngủ rồi.”
“Cậu chỉ cần xuống dưới thôi, tớ đang chờ cậu ở cổng.”
Nhi hé cửa sổ. Gương mặt đẹp đẽ của Mạnh đẫm ánh đèn đường như bừng sáng khi thấy cánh cửa vừa hé mở.
“Nếu cậu không xuống, tớ sẽ đứng đây cho đến sáng.”
Ba giờ sáng, Mạnh vẫn đứng đó trong mưa lạnh. Nhi xót Mạnh. Nhi khóc khi nhìn Mạnh qua cửa sổ.
Có lẽ nào, Nhi chọn Mạnh?