Đường Hạo tuy không thoải mái nhưng tùy ý cô lau nước mắt cùng nước mũi sờ trên lồng ngực của hắn, dở khóc dở cười dỗ dành cô: ” Không phải sợ, không có việc gì . . . . . .” – Muốn chết cô lại đem hắn trở thành ‘ mẹ ’, ngu ngốc quả là ngu ngốc, ngực của hắn làm sao giống như ‘ mẹ ’ của cô rồi!
”Nha. . . . . . Đau nhức, đau quá. . . . . .” – Nhắm mắt lại nàng đột nhiên thật to ngược lại co lại một ngụm lãnh khí, lại bắt đầu nhíu lại cái mũi khóc: “ Đau quá a. . . . . .”
Nương theo cô từng tiếng tiếng gào, toàn thân nàng căng cứng , hai tay cùng hai chân đều duy trì tại một tư thế thượng.
Tuy nhiên nhìn không tới cô, nhưng là động tác tứ chi cứng ngắc.
Thời gian dài bị treo ở bên ngoài, cánh tay và cơ đùi nhất định sẽ đau nhức. Đường Hạo nhẹ nhàng xoa lên cánh tay của cô, sau đó từ từ nâng một tay của cô lên.
“A. . . . . .” – Tiểu Ngưng bất ngờ phát ra một tiếng thét chói tai: “ Ô, đau ….”
”Đau, giờ cô mới biết đau? Ai bảo người ngu ngốc như cô cũng rất dũng cảm a, hừ, bây giờ dũng khí như thế nào lại không có ?” – Đường Hạo bên cạnh châm chọc nói nhưng nhẹ ngàng giúp cô hoạt động cánh tay.
Hắn luyện qua quyền đạo, Judo, hơn nữa lúc trước khi học cao trung cũng là tuyển thủ của đội bóng rỗ, đương nhiên hiểu được cơ bị thương nên nên xử lý như thế nào.
Nếu như hiện tại không hoạt động, sáng sớm ngày mai toàn thân của cô sẽ càng đau nhức, không cách nào nhúc nhích được!
Xác thực khi Đường Hạo trợ giúp vận động, tiếng kêu đau của cô càng ngày càng nhỏ lại lộ ra một cái mỉm cười thoải mái.
Đường Hạo hoạt động hết hai cánh tay của cô, sau đó hướng phía hai chân cô tiến công.
Chân nếu so với cánh tay thì hữu lực hơn, đồng thời cơ trên đùi bị thương, cũng sẽ so với trên cánh tay nặng hơn.
Đương Hạo nâng lên chân trái của cô thì toàn thân Tiểu Ngưng cũng bắt đầu ra sức giãy dụa. Trong hôn mê cô thẳng lên nửa người trên, ngồi xuống, đau tê tâm liệt phế lớn tiếng khóc hô:
“Ta ngã từ trên lầu xuống rồi, ngã chết rồi…”
Đường Hạo không để ý tới cô la khóc kiên trì kéo duỗi vận động: “Không có té xuống, cô rất an toàn. . . . . .”
Đường Hạo vì khống chế thân thể của hắn, đem đại thủ chuyển qua chân của cô căn chỗ nhi, ngón tay vừa vặn chống đỡ tại nơi tư mật của cô.
Tuy cách bằng một lớp áo nhưng là hắn tinh tường cảm giác được cô ôn nhu, cùng nhiệt độ của cô.
Là nam nữ trẻ tuổi, toàn thân dịch không bị khống chế hướng phía, dũng mãnh lao tới. Hắn chỉ có thể liều mạng đặt trên đùi của nàng, mới miễn cưỡng khắc chế xúc động của mình.
“ Buông ra, buông ta ra, ta không muốn bị treo ngược lên. . . . . .”
“Chớ lộn xộn. . . . . .” – Đường Hạo đè nén tiếng hô, ngăn cản động tác của cô.
Chính là một tiếng này như ác ma gầm nhẹ, làm cho nguyên bản dọa cô sợ hãi, nhận lấy thương tổn càng lớn.
“A. . . . . .” – Nương theo một hồi tiếng thét chói tai, một đạo nhiệt lưu từ nơi tư mật chảy ra. . . . . .
Vài giây đồng hồ thấm ướt quần áo ngủ của cô, tay người con trai ướt đẫn, dần dần cái chăn dưới người cô cũng xuất hiện dấu vết. . . . . .