Trên thế giới có 6 tỉ người. Anh nhớ em bởi vì 5,999,999,999 người còn lại không thể nào thay thế một người đặc biệt như em.

Lão sư! Buông tha tôi đi chương 113

Lão sư! Buông tha tôi đi chương 113 là một trong những tập truyện ngôn tình Lão sư Buông tha tôi đi được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Lão sư! Buông tha tôi đi chương 113 ngay.

  • Tác giả: Uyển Chuyển Lam
  • Tên truyện: Lão sư Buông tha tôi đi
  • Số chương: 258
  • Số lượt xem: 157
Tình yêu có khả năng giáo dục mạnh mẽ. Nó làm cho con người trở nên trong sáng hơn, chân thành hơn, thẳng thắn hơn, có yêu cầu xa hơn và nghiêm khắc hơn trong việc tuân thủ những tiêu chuẩn đạo đức của cuộc sống.

Nội dung truyện Lão sư! Buông tha tôi đi chương 113

Chương 113:Bạn bè bình thường

Bên tai có thanh âm những ký giả kia truyền đến,

“Vị tiểu thư này,cả ngày hôm này đều ở truyền bên cạnh Trần  tổng,tại sao Trần tổng mượn rượu giải sầu đến nỗi gặp  tai nạn xe cộ nghiêm trọng,xin hỏi cô có phải là người làm ngài ấy đau lòng không?”

Hứa Lưu Liễm hiện tại đã hoàn toàn lờ mờ,chỉ lo dùng tay vung khỏi bàn tay những ký giả cản trở mình,

“Các ngươi làm gì? Tránh ra! Đừng đụng tôi!”

Cô bình sinh ghét nhất chuyện riêng bị người khác tìm hiểu ,cô không biết những người kia tại sao biết những thứ này,tóm lại cô rất chán rất phiền!

“Đừng đụng đừng đụng!”

Phụ tá của Trần Thanh Sở  giơ tay lên che chở cô không vui quát lớn.

Không nghĩ đến những ký giả kia lại cho không có lửa làm sao có khói,đuổi theo không ngừng hỏi người phụ  tá,

“Vị tiên sinh này là phụ tá trần tổng sao? Đã trễ thế vị tiểu thư này lại  từ bệnh viện ra ngoài mà ngài thì che chở cô ấy,cô ấy nhất định chính là người trong lòng trần tổng?”

“Nghe nói Trần tổng ở trung học đệ nhị cấp có yêu cô gá, là vị tiểu thư này sao?”

“Vị tiểu thư này,các người ở trung học đệ nhị cấp đã từng hẹn hò qua sao,vậy bây giờ Trần tổng một lần nữa theo đuổi cô,cô quen lại với ngài ấy sao?”

Hứa Lưu Liễm bị bọn họ hỏi đầu càng lớn,có loại vọng động muốn hét lớn mắng chửi người,khi thời điểm không thể nhịn được nữa,bỗng nhiên từ nơi khác bệnh viện có một chiếc xe màu xanh ngọc chạy tới ,Trác Thính Phong quay cửa kính xe xuống hét về phía cô,

“Lên xe!”

Cô nhất thời tựa như thấy cứu tinh  qua loa đẩy đám người kia vọt tới bên cạnh xe mở cửa chật vật chui vào,Trác Thính Phong chân dưới mãnh liệt nhấn ga, những ký giả kia mặc dù Bát Quái nhưng cũng không dám không muốn sống,vội vàng tránh sang hai bên chừa một con đường cho bọn họ,chiếc xe màu xanh ngọc nhanh như chớp biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Đợi tất cả trở lại bình thường,phụ tá của Trần Thanh Sở từ trong túi quần móc ra bao tiền lì xì lần lượt  phái cho các ký giả kia hơn nữa cười nói,

“Cám ơn các vị  giúp đỡ,hi vọng tối nay tin tức có thể kịp thời  phát ra,Trần tổng chúng tôi thật sự rất yêu cô bé này, bọn họ trước kia đã từng thật lòng  yêu nhau qua, nhưng bởi vì một số nguyên nhân bất đắc dĩ mà chia tay!”

Hứa Lưu Liễm ngồi trong xe Trác Thính Phong như cũ chưa hết hoảng hồn, Trác Thính Phong trước sau như một tâm trạng thật tốt cộng thêm không tim không phổi,

“Thế nào? Tôi có giống như chân đạp thất thải tường vân đến đây cứu cô không?”

Hứa Lưu Liễm không nghĩ tới hắn dưới tình huống như vậy còn có thể đùa giỡn,vui vẻ trả lại hắn một câu,

“Đáng tiếc tôi không phải là Tử Hà tiên tử của anh!”

Trác Thính Phong rất nghiêm túc sữa đúng cô,

“Đúng,cô quả thật không phải là Tử Hà tiên tử của tôi, tôi cũng không phải muốn đến cứu cô, tôi chỉ theo lời Lục lão đại chúng tôi  tới,cho nên hắn mới là hoàng đế trong lòng cô,còn cô là Tử Hà tiên tử của hắn”

Hứa Lưu Liễm bị Logic lộn xộn của hắn khiến cho đầu đau  hơn,một đôi lông mày thanh tú nhíu lại thật chặc,những ký giả này không biết từ đâu xuất hiện,ầm ĩ chuyện cô và Trần Thanh Sở trong lúc đó lại không thể giải thích rõ,làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Hắn biết rồi lại tức giận thì  sao?

Trác Thính Phong giống như nhìn thấu lo lắng của cô,thoải mái mở miệng an ủi cô,

“Đừng lo lắng,chuyện này không ai sẽ tin !”

Hứa Lưu Liễm không hiểu được quay đầu nhìn hắn, hắn vừa  lái xe vừa nhếch môi,

“Bởi vì 《 Tô 》 sẽ không báo cáo chuyện này!”

Nghe hắn nói Hứa Lưu Liễm trong lòng thở phào nhẹ nhỏm một hơi, ở Ôn Thành nhắc tới 《 Tô 》, không người nào không biết không người nào không hiểu,đó là truyền thông có quyền uy nhất Ôn Thành,cũng là tập đoàn truyền thông lớn nhất Ôn Thành,trải qua nó phát tin có 90% độ tin cậy,bất kể chuyện tốt hay chuyện xấu,bất kể về phương diện chính trị hay phương diện văn hóa.

Nói thật ra, nguyên tắc bị 《 Tô 》 nói vô cùng nhuần nhuyễn.

Song đây không phải là chỗ《 Tô 》 hấp dẫn người ta nhất  , 《 Tô 》  lá bài chủ chốt là Đại tiểu thư Tô gia_ Tô Thế Viên, xinh đẹp Vô Song và năng lực xuất chúng,sau khi lão gia tử Tô gia trúng gió tê liệt cô liền trở về nước tiếp nhận 《 Tô 》,tuổi còn trẻ tựu ngạnh sanh sanh đem truyền thông Tô gia đến  vị trí lớn ở Ôn Thành.

Nghĩ tới đây Hứa Lưu Liễm không khỏi hoài nghi hỏi Trác Thính Phong,

“Nhưng tại sao anh biết 《 Tô 》 sẽ không phát tin?”

Trác Thính Phong trên mặt khó được xẹt qua một tia lúng túng,

“Bởi vì tôi và Tô Thế Viên là . . . . . bạn!”

Nghe hắn là bạn bà chủ 《 Tô 》  Tô Thế Viên,Hứa Lưu Liễm mới yên lòng cảm kích nhìn hắn,

“Cám ơn anh!”

Trác Thính Phong khó được trầm mặc lại, một lát sau hắn mở miệng,

“Để ngừa xảy ra chuyện gì,cô bây giờ đi theo tôi gặp mặt Tô Thế Viên, chỉ cần tờ báo《 Tô 》 nói cô và Trần Thanh Sở không có quan hệ,vậy thì sẽ không ai tin tưởng chuyện đêm nay!”

Hứa Lưu Liễm còn chưa kịp phản ứng hắn đã nói tiếp,

“Tôi đoán chừng cô sẽ bị đám ký giả kia theo dõi,như vậy đi,tối nay cô ngủ ở nhà Tô Thế Viên,hành lý của cô sáng mai tôi sẽ đưa cho!”

“Hả?”

Hứa Lưu Liễm  phản ứng đầu tiên là kinh ngạc mở to miệng,bảo cô ngủ chổ Tô Thế Viên? Làm ơn đi cô và Tô Thế Viên là hai người xa lạ?

Cho dù cô muốn ở lại nhà người ta,người ta cũng không nhất định chịu cho cô ở,hơn nữa người ta là Đại tiểu thư Tô gia,lại là bà chủ《 Tô 》 ,nhất định vì tên đặc biệt kiêu ngạo đặc biệt ngạo mạn đặc biệt chỉ cao khí ngang này sao.

Trác Thính Phong nhìn nét mặt của cô liền đoán được cô đang suy nghĩ gì, cũng không nói gì nữa chỉ đạp xuống chân ga đi tới mục đích cần đến.

Xe cuối cùng dừng ở một khu dân cư hạng sang,cô sững sờ nhìn Trác Thính Phong cà thẻ vào cửa,sững sờ nhìn hắn thuần thục đem xe dừng ở nhà để xe,cho đến hắn đi tới mở cửa xe cho cô,cô còn chưa có phục hồi tinh thần. Hắn nói hắn và  Tô Thế Viên là bạn bè,nhưng như vậy cũng quá quen thuộc đi?

“Anh,anh và Tô Thế Viên quan hệ thế nào?”

Sau khi xuống xe cô từ trước đến giờ không nhiều chuyện cũng không nhịn được mở miệng,Trác Thính Phong không kềm chế được sắc mặt nhất thời chìm xuống, cô  nhất thời biết điều ngậm miệng không tiếp tục hỏi.

Đưa cô ấy đi từ cửa sau,Hứa Lưu Liễm cho rằng Trác Thính Phong sẽ đi vào cùng cô,chứ không nghĩ đến hắn ném cho cô một câu liền xoay người rời đi,

“Tôi chợt nhớ còn chút chuyện chưa xử lý tốt,cho nên không thể đi vào cùng cô,tôi đi trước!”

“Ơ ơ,Trác hiệu đổng ——”

Hứa Lưu Liễm nhìn bóng lưng hắn ẩn vào trong thang máy có chút khẩn trương hô tên hắn, Đại tiểu thư Tô gia là một cô gái lợi hại,cô đúng không biết làm sao đối mặt với cô ấy!

“Con người cô ấy rất dễ thân cận,cô không cần lo lắng!”

Trác Thính Phong cũng không quay đầu lại  ném cho cô một câu liền biến mất không thấy nóng,Hứa Lưu Liễm ảo não xoay người,chỉ thấy cửa nhà không biết lúc nào được mở ra,một cô gái tóc ngắn tựa tại cửa như có điều suy nghĩ  nhìn hướng thang máy.

Hứa Lưu Liễm nhất thời không nhận ra cô gái trước mắt trên mặt cùng đáy mắt mang theo nhàn nhạt thương cảm chính là Tô Thế Viên xinh đẹp Vô Song  mạnh mẽ vang dội ngày thường trên tạp chí truyền thông,đang lúc cô xuất thần,Tô Thế Viên đã hoàn hồn nhìn cô cười,

“Là Lưu Liễm sao?” Hứa Lưu Liễm có chút cẩn thật gật đầu,Tô Thế Viên đi đến kéo tay cô,

“Mau vào đi!”

Hứa Lưu Liễm không nghĩ tới Tô Thế Viên đã vậy còn quá bình dị gần gũi,nhất là một câu tự nhiên mới vừa rồi Lưu Liễm thoáng cái đã thấy quan hệ hai người được kéo lại rất nhiều,cô cũng không khỏi thả lỏng một chút đi theo phía sau Tô Thế Viên vào phòng.

Căn nhà mấy trăm bãi đất để cho Hứa Lưu Liễm chắc lưỡi,tựa hồ cả một tầng lầu đều bị mua lại làm thông,xây thành một tòa nhà rộng rãi và xa hoa,nhưng cho dù căn nhà này lớn như vậy,nhưng mỗi món đồ bên trong đều được bài biện ngay ngắn rõ ràng nhìn ra chủ nhân là một người sạch sẻ và mạch lạc rõ ràng  .

“Thay dép đi!”

Tô Thế Viên đưa dép cho cô cắt đứt suy nghĩ của cô,cô chỉ lo đánh giá căn nhà này,cũng quên mình còn đứng ở cửa trước,cô có chút lung túng,

“Cám ơn Tô tiểu thư,thật phiền đến cô rồi!”

Tô Thế Viên cười một tiếng,

“Nếu cô không ngại thì cứ gọi tôi là Thế Viện được rồi,Tô tiểu thư Tô tiểu thư quá khách khí đó!”

Hứa Lưu Liễm trong lòng âm thầm thích cô gái xinh đẹp này,cô ấy một chút cũng không giống như cô tưởng tượng loại nhà giàu tiểu thư ngang ngược hoặc nữ cường nhân,ngược lại trên người cô có loại mị lực làm cho người ta yên tĩnh,tóm lại nhìn thấy sẽ rất thoải mái.

Cô đổi lại dép đi vào,chỉ thấy Tô Thế Viên đã ngồi ở cửa sổ trước máy vi tính,trên sống mũi mang một gọng kính đen vẻ mặt nghiêm túc hoạt động con chuột xem tin tức trên mạng,Hứa Lưu Liễm ngồi xuống đối diện có chút bận tâm nhìn cô.

Một lúc sau Tô Thế Viên mới lấy mắt kiếng lắc mái  tóc,

“Chuyện này thật ra thì rất đơn giản,chỉ cần chụp một tấm hình chúng ta đang uống cà phê,tôi đem tấm hình đó post lên mạng,sau đó nói: Người trong cuộc tự mình làm sáng tỏ với bà chủ 《 Tô 》 , cô và Trần tổng chẳng qua là bạn bè bình thường,cho dù trước kia từng gặp gỡ qua hiện tại chỉ là bạn bè bình thường, sau này cũng vậy. Lấy quyền uy《 Tô 》của chúng ta, lấy quyền uy của tôi,tôi tin chắc sẽ không ai tin những chuyện này!”

Tô Thế Viên sau khi nói xong lại thâm sâu nhìn sang cô,

“Bất quá Lưu Liễm này,cô có thể xem hắn là bạn bình thường sao? Cô phải biết rằng,một khi 《 Tô 》 phát tin tức ra ngoài, 90%  mọi người sẽ tin tưởng thật sự, cô sau này không nên đấy đá đập chân mình!”

Cô có thể xem hắn là bạn bình thường sao? Tô Thế Viên nói trắng ra khiến Hứa Lưu Liễm trong lòng đau đớn,về chuyện Trần Thanh Sở Hứa Lưu Liễm rõ ràng không nói gì với cô,rõ ràng hai người bọn họ tối nay là lần đầu tiên gặp mặt,nhưng cô nhìn một cái liền hiểu rõ tất cả.

Một lúc sau cô dùng sức gật đầu giương mắt kiên quyết nhìn về phía Tô Thế Viên,

“Được! Cứ làm theo lời cô nói!”

Don’t cry over the past, it’s gone. Don’t stress about the future, it hasn’t arrived. Live in the present and make it beautiful Đừng khóc tiếc nuối cho những gì đã xảy ra trong quá khứ. Đừng căng thẳng cho những việc chưa xảy ra trong tương lai. Hãy sống trọn vẹn ở thời điểm hiện tại và làm nó thật tươi đẹp

Các chương truyện Lão sư Buông tha tôi đi

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,