Nắng sớm chiếu xuống tầng năm mươi của tòa cao ốc của tập đoàn “Khải Thành” lộ ra vẻ to lớn và hùng vĩ, tổng tài giống như Chúa Trời, tàn nhẫn vô cùng của tập đoàn vẫn là Cận Thế Phong.
Nhưng mà, gần đây, nhân viên của “Khải Thành” phát hiện đại tổng tài tàn nhẫn đã thay đổi, trở nên dịu dàng, nụ cười trên mặt cũng trở nên nhiều hơn, đây hẳn là công lao của thư
ký tổng tài Yên Lam sao!?
Trên mặt của Cận Thiếu Phong và Yên Lam tràn đầy sắc xuân đi vào đại sảnh, nụ cười trên mặt của anh làm cho mọi người sững người. “Chào mọi người!” Cận Thiếu Phong chào hỏi với mọi người.
“Chào buổi sáng, tổng tài!” Mọi người vừa mừng vừa sợ chào hỏi lại.
Đợi đến khi Cận Thế Phong và Yên Lam bước vào thang máy riêng của tổng tài, mọi người mới chụm đầu vểnh tai lên bàn tán, xem ra, tâm tư của tổng tài có vẻ bị Yên Lam thu phục rồi, làm cho các đồng nghiệp nữ hết sức ngưỡng mộ. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.com
Thang máy đến tầng năm mươi, lúc thang máy mở cửa, Kỷ Tồn Viễn đã đừng ở đó chờ.
Nhìn thấy Kỷ Tồn Viễn đứng ở đó, lông mày của Cận Thiếu Phong hơi nhíu, cùng Yên Lam bước ra khỏi thang máy. “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Kỷ Tồn Viện gật đầu. “Đúng vậy, vừa nãy nhận đước một tấm thiệp mời, là của Vương Mậu Đức. Sau khi anh ta tiếp quản sản nghiệp gia đình muốn mở một bữa tiệc, cũng đã gửi thiệp mời đến các doanh nghiệp, hy vọng lúc đó tổng tài có thể đến tham dự, đồng thời còn ghi rõ, lúc tham dự, có thể mang theo người thân.”