Trên thế giới có 6 tỉ người. Anh nhớ em bởi vì 5,999,999,999 người còn lại không thể nào thay thế một người đặc biệt như em.

Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu chương 28

Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu chương 28 là một trong những tập truyện ngôn tình Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu chương 28 ngay.

  • Tác giả: Kun mít
  • Tên truyện: Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu
  • Số chương: 55
  • Số lượt xem: 233
Anh có thể đợi tới lúc em trở về, nhưng anh muốn nói điều này ngay bây giờ, anh đang nhớ em hơn bao giờ hết, mong em mau trở về với anh..

Nội dung truyện Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu chương 28

Chương 6.1:

Sau lời tuyên bố của nó mọi người có mặt nơi đây đều im lặng. Một sự im lặng tuyệt đối, có người trầm mặc suy nghĩ vì những lời nó nói, những việc nó từng làm cho bang hội, có người lại vui mừng vì sắp đạt được mục đích, có người đau lòng thay nó. Nó đã hết lòng vì bang hội vậy mà giờ đây nó nhận lại là gì chứ, chỉ là sự phản bội.

– Mọi người hãy suy nghĩ tối mai chúng ta sẽ tiến hành bầu lại ngôi vị cao nhất này – nó lên tiếng phá vỡ sự im lặng đáng sợ đó.

Nó trở về nhà rất khuya, tâm trạng nó giờ đây tệ hơn bao giờ hết. Có ai biết những lời nói lúc nãy là lời thật lòng của nó. Từ rất lâu rồi nó đã xem các anh em như người thân của mình. 2 năm qua nó cố gắng làm tất cả những gì có thể để mọi người có cuộc sống tốt hơn. Nó biết, nó chưa làm được gì nhiều nhưng những gì nó làm là tất cả tấm lòng nó dành ọi người. Vậy mà…

Những giọt nước mắt lăng dài trên khóe mi. Có ai biết được lúc nãy nó đã cố gắng lắm để không khóc. Có ai biết được giờ đây nó yếu đuối đến nhường nào. Nó là con người, có tình cảm, nó biết vui, biết buồn chứ đâu phải con người lạnh lùng sắt đá. Nó cố tỏ ra mạnh mẽ, những lúc ấy, nó lạnh lùng một cách đáng sợ. Nó sợ lắm cảm giác cô độc, từ nhỏ đến lớn nó luôn được ba và anh 2 yêu thương chiều chuộng, nó muốn gì mà chẳng được. Nó như một nàng công chúa sống trong nhung lụa, mà có ai hay có ai biết trong cuộc sống mà mọi người nghĩ là màu hồng đối với nó, là hạnh phúc và đầy đủ nhất, nhưng đối với nó chính cuộc sống của một công chúa đã đem đến cho nó sự cô độc.

Dù thiếu thốn tình cảm của mẹ nhưng ba và anh đã rất thương yêu nó, thay cả phần của mẹ, nhưng chẳng hiểu sao, sâu thẳm trong trái tim nó lại thiếu mất một cái gì đó. Nó cảm thấy thật sự cô độc. Nó bắt đầu thu mình trong ốc đảo lạnh lùng, đó là vỏ bọc nó tạo ra để tự bảo vệ mình. Một nụ cười trào phúng được nở trên gương mặt tuyệt mĩ của nó. Nó thấy mình thật đáng thương. Rồi nó thiếp đi lúc nào cũng chẳng biết.

Những tia nắng ấm áp, dịu nhẹ đã đi đâu mất thay vào đó là cái nắng gay gắt. Cái nắng của buổi trưa mùa thu không rực lửa như mùa hè nhưng cũng đủ đánh thức một nàng công chúa đang mải “nướng thịt”.

Nó mở mắt nhìn ánh sáng mà nó cho là ánh nắng ban mai dịu nhẹ. Nhưng nó nào biết bây giờ đã 11h trưa nào phải sáng sớm. Nó liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tường, nó dụi dụi mắt: “Ôi! Đã trễ thế sao, thảo nào mình lại đói bụng. hìhì nếu không đói chắc mình ngủ tới chiều mất”.( Ối! chị ấy ngủ như heo vậy! )

Nó bật dậy làm VSCN rồi chạy xuống nhà.

Bụp… bụp… bụp…

Á…á…á…á… aaaaaaaaaaaaa

Đối với mọi người làm trong nhà thì chuyện này đã quá quen thuộc trong suốt 2 tuần nó ở đây. Chuyện không có gì lớn cả chẳng qua là thế này: do dậy trễ, nên nó đói bụng, nó chạy nhạnh xuống nhà, mà chẳng biết chạy kiểu gì 2 chân lại quấn vào nhau, có lúc nó vấp cái này đụng cái kia, hôm nay nó lao ra phòng hơi nhanh nên thắng không kịp lao vào thành cầu thang, chân đá phải miếng gỗ trên thành cầu, do đau quá nên nó nhảy lò cò xuống lầu, rồi mất đà ngã xuống, nhưng sợ bị huy dung nên nó cố ngã ra sau để rồi… chuyện gì đến cũng phải đến, nó đi cầu thang bằng mông… cũng may, do cầu thang nhà nó là cầu thang xoắn nên nó chỉ đi vài bậc chứ nếu không…( ẩu là vậy đấy!!!!!!! )

– Bác Phúc con đói quá, bác có gì cho con ăn không – nó cười, một nụ cười hồn nhiên của một đứa trẻ. Bác Phúc – bà quản gia đã làm việc cho gia đình nó từ khi ba và mẹ nó lấy nhau đến giờ. Bác vừa là ** nuôi, vừa là người mẹ thứ 2, cũng là một người bạn, một người thầy của nó.

– Tiểu thư thật là, người càng ngày càng ngủ nướng đấy, cả nhà toàn mùi khét. Người thật là… haizzz… để tôi kêu người dọn cơm cho người ăn.

– Hì hì. Con biết bác Phúc thương con nhất mà – vừa nói nó vừa làm nũng với bác Phúc.

– Người nha tiểu thư, lớn ngần này rồi, sắp lấy chồng đến nơi còn làm nhõng nhẽo vậy sao.

– Con còn nhỏ xíu xiu mà chồng với con gì chứ. Bác chọc con hoài.

– Thôi đi cô nương ăn đi. – bác dúi nó xuống bàn ăn. Nó ăn ngấu nghiến chẳng có tí gì gọi là thục nữ.

Ngoài mặt thì nó tươi cười nhưng sâu thẳm trong lòng nó đang rất buồn. Cằm chiếc dế yêu trong tay, tra các số trong danh bạ, sdt thì rất nhiều nhưng người nó có thể tâm sự thì chẳng mấy ai. Nó là công chúa, những người bạn bên cạnh nó chỉ là những người lợi dụng tiền của, quyền thế của gia đình nó, có mấy ai thật tâm đối sử với nó. Nó chỉ nhận được tình bạn dã dối cho đến khi nó gặp họ, những người bạn chân chính. Họ không cần tiền của nó, không cần quyền thế, thứ họ cần duy nhất chính là tình bạn chân thành từ nó.Nó nhớ lại cái ngày 6 năm trước:

Nếu được trở lại, tôi sẽ hít sâu hơn nữa mái tóc của ngày đó, ngắm nhìn lâu hơn nữa khuôn mặt của ngày đó và chấp nhận đau hơn nữa để giữ ngày đó gần nhất có thể với thực tại hôm nay. Đáng tiếc, ngày đó, người đó, nghĩa là đã thôi không hẹn hò.

Các chương truyện Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,