Em nhớ anh khi điều gì đó thật sự tốt đẹp xảy ra, bởi anh là người em muốn chia sẻ. Em nhớ anh khi điều gì đó làm em sầu não, bởi anh là người rất hiểu em. Em nhớ anh khi em cười và khóc, bởi em biết anh có thể giúp em nhân lên nụ cười vào lau đi nước mắt. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất khi em thao thức trong đêm, nghĩ về tất cả những khoảng thời gian tuyệt vời mà chúng ta ở bên nhau.

Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 71

Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 71 là một trong những tập truyện ngôn tình Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 71 ngay.

  • Tác giả: Xuân Huy Cẩm Y
  • Tên truyện: Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng
  • Số chương: 349
  • Số lượt xem: 238
"A laugh, to be joyous, must flow from a joyous heart, for without kindness, there can be no true joy." Một tiếng cười trở nên vui sướng chỉ khi nó xuất phát từ một trái tim vui sướng, bởi không có sự tử tế thì không thể có niềm vui thực sự.

Nội dung truyện Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 71

Mùa nóng lại đến, tiếng ve kêu rả rích ngoài cửa sổ, hậu cung sau giờ ngọ cung như phố phường bình thường trở nên yên tĩnh thanh thản dễchịu, bọn nô tài đều đứng ở dưới mái hiên nghỉ mát, hoặc là tránh ở nơinào đó nhìn không rõ để đánh bạc, Sở Cuồng cách song sa (vải thưa checửa sổ) nhìn thoáng qua bên ngoài, thái giám tại cửa ra vào cúi đầu ngủgục, Sở Cuồng đi qua, dùng cây quạt gõ lên đầu bọn hắn, làm cho bọn hắntỉnh lại.

“Hoàng thượng thứ tội!”

“Được rồi, trẫm có chuyện muốn hỏi.” Hắn đã châm chước vài ngày, vừarồi thật sự là nhịn không được, cho nên gọi bọn nô tài tiến vào, hỏi:“Phượng Tảo Cung bên kia gần đây yên tĩnh vô cùng, chuyện gì xảy ra?”

“Hoàng thượng gần đây quốc sự bận rộn, không đi nháo nương nương, Phượng Tảo Cung đương nhiên an tĩnh.” (nói móc SC hí hí =]]) Hắn còn chút mơ màng, lại ăn ngay nói thật tấu lên: “Nương nương bên kiavốn rất yên tĩnh, trước đây bởi vì hoàng thượng…” A— chứng kiến Hoàng đế lão gia sắc mặt dần dần co quắp, hắn lập tức câm miệng, quỳ xuống cúiđầu. “Hoàng thượng, để nô tài đi hỏi thăm một chút.”

“Ừ, đi đi, an tĩnh như vậy, trẫm buồn chán vô cùng.” (cái này gọi là bị cuồng ngược nè =]], ng ta thấy anh ko để ý tới ng ta ko khóc ko nháo muốn gì nữa)

Khoảng nửa canh giờ, nô tài mang theo hơi nóng trở về, vừa lau mồ hôi vừa nói: “Đã hỏi thăm rõ ràng, gần đây trời nóng, nương nương mỗi sángsớm đến thỉnh an thái hậu trở về, lại không ra khỏi cửa, cũng miễn cácphi tử thỉnh an, ở trong phòng viết chữ vẽ tranh đọc sách, nô tài đến,Như Nguyệt đang bổ dưa hấu, nương nương còn thưởng cho nô tài mộtmiếng.” Trên mặt hắn dính hạt dưa hấu, vội vàng dùng tay lau đi: “Bấtquá có một việc quái lạ.”

“Nàng lại làm cái gì?”

“Nô tài nhìn thấy Như gia tỷ muội tự giúp nương nương sửa sang xiêmy, đem áo quần mùa hè bọc lại. Nói cái gì mà Thái hậu đã đồng ý rồi, đợi ý chỉ của hoàng thượng, các nàng sẽ khởi hành.”

Khởi hành? Vào cửa cung, các nàng còn muốn khởi hành đi đâu? Ý nghĩviễn vông! Sở Cuồng trở lại phía trước bàn, tiện tay cầm lấy tấu chươngchưa xem xong, đột nhiên thấy một phong thơ, mở ra, chữ Khải cực nhỏ vôcùng xinh đẹp, Sở Cuồng nghĩ thầm, dĩ nhiên là yêu cầu về thăm nhà. Ranàng thu dọn đồ đạc, là muốn về nhà, Sở Cuồng vì vậy lập tức đi thỉnh an Thái hậu, hỏi rõ quả nhiên nha đầu béo đã được Thái hậu phê duyệt, thảnàng về thăm nhà.

Sở Cuồng nghĩ thầm, trước đó không lâu nha đầu béo nói qua muốn thoái vị Hoàng hậu, chẳng lẽ lần này về nhà, chính là vì chuyện này? Ý niệmđầu tiên của Sở Cuồng là, nàng muốn dọn ra khỏi hậu cung cũng không phải chuyện xấu. Ý niệm thứ hai trong đầu là, đừng tưởng rằng nàng đi, cáihậu cung này thì sẽ như thế nào. Cho nên phê chuẩn chỉ thị ở trên thưcủa nàng, đồng ý cho nàng về nhà ở.

“Nương nương, người chỉ là về nhà ở mấy ngày, sao lại thu dọn nhiều như vậy làm gì?”

“Không phải ta chỉ ở mấy ngày, mà là ở lâu.”

“Nô tỳ không rõ nha.”

“Về sau sẽ hiểu.”

Cuối cùng Thải Thải ôm hộp đựng chìa khoá các cung, đi gặp Thái hậu,Thái hậu đã đồng ý tạm thời trở lại quản lý đại cục trong hậu cung. Thải Thải quỳ xuống, dập đầu nói: “Thải Thải đa tạ mẫu hậu thương tình.”

Thái hậu cũng đoán được ý tứ của nàng, lại càng biết, Sở Cuồng làmuốn mượn gió bẻ măng, để đổi vị Hoàng hậu, nhưng bà chỉ cười nói: “Nhađầu, về nhà đi, nhưng nhớ rõ phải trở về lại đấy.”

Nhớ rõ phải trở về lại chỉ vài chữ đơn giản, đôi mắt Thải Thải đỏ lên.

Sau khi cáo biệt Thái hâu, Thải Thải đổi thường phục, lén dẫn ngườivề nhà, Chu đại nhân nhìn thấy Thải Thải, giật mình, chưa từng gặp quaHoàng hậu nào sẽ về nhà nghỉ hè, lại khiêm tốn đến như vậy?! Nha đầuThải Thải này, gần đây phải chịu khổ rồi, nàng phải trải qua những uấtức kia ông đều vô tình nghe được, nha đầu này, rõ ràng là gầy đi mộtvòng. Là lỗi của ông, đều là lỗi của ông, “Hoàng hậu nương nương, ăn một cái đùi gà nữa đi!” Ông lau nước mắt nói.

“Hoàng hậu nương nương, ăn tôm hấp đi!” Mẹ nàng cũng kìm nén nước mắt nói.

Tình yêu, vốn là một thứ tình cảm muôn hình vạn trạng.Chưa từng bị bỏ rơi, chưa từng bị tổn thương, liệu có thể hiểu được người yêu không? Tình yêu, vốn là một sự trải nghiệm, nhưng mong ước bền lâu.

Các chương truyện Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,