Tôi yêu anh ấy! Cho dù đúng hay sai, chỉ cần anh ấy không buông tay, tôi cũng sẽ không buông tay.

Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 70

Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 70 là một trong những tập truyện ngôn tình Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 70 ngay.

  • Tác giả: Xuân Huy Cẩm Y
  • Tên truyện: Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng
  • Số chương: 349
  • Số lượt xem: 208
Bạn cần sự hiểu biết và sáng tạo nên cuộc sống đã ban cho bạn đôi bàn tay và trí óc để khám phá và làm việc

Nội dung truyện Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng chương 70

Giải thích xong điều này, Thải Thải nói: “Người đâu, dìu Đức phi nương nương đứng lên, trở về phòng nghỉ ngơi đi.”

“Vâng.”

Thải Thải cười với Sở Cuồng: “Bây giờ, Đức phi đã nói rõ mọi việc cho Hoàng thượng, chuyện vừa rồi Hoàng thượng hỏi thần thiếp, Hoàng thượngđã sáng tỏ chưa?” Sở Cuồng mặt xám như tro, tuy rằng đã biết rõ chântướng, nhưng chân tướng này lại làm cho hắn rất không thoải mái.

Thải Thải nói: “Đức phi căn bản không có khả năng là hung thủ giếtngười, ngày hôm đó đặc sứ bị điểm huyệt, sau đó dùng một sợi dây thừngsắc bén xoắn lấy, cả đầu bị cắt ngang, thứ nhất hung thủ này sức lực lớn vô cùng, vả lại hung thủ này cũng có hung khí giết người đặc biệt, Đứcphi tay trói gà không chặt, với điểm này cũng có thể chứng minh, nàngkhông phải hung thủ, hơn nữa nàng ta là nói thật.”

Thải Thải hơi thở cũng không suy suyễn, lại nói tiếp: “Ta có giảthiết này, lúc ấy nô tỳ của Đức phi đi tìm đặc sứ Pháp quốc, mời hắn vào cung nói chuyện, hung thủ ở ngay bên cạnh, nghe được hết thảy, điều này chứng tỏ hung thủ là người có mặt trong yến hội, đặc sứ đi đến nơi hẹn, vào trong nội thất. Hung thủ đã chờ sẵn bên ngoài, mãi cho đến lúc Đứcphi đi lấy quà tạo ra sơ hở, hắn mới đẩy cửa bước vào, nhưng hắn lại làngười đặc sứ quen biết, cho nên đặc sứ cũng không cảm giác được có gìkhác thường. Hơn nữa lại cho phép hắn ở bên cạnh mình, vì vậy mới có cơhội điểm huyệt đặc sứ. Kế tiếp, hắn chỉ cần cùng hung khí giết người vàmột sức mạnh thật lớn, cắt đứt đầu đặc sứ, nhưng cũng không có cắt rờira.”

“Sau khi Đức phi đi vào, nhìn thấy đặc sứ, vỗ vai ngài ấy, đầu củahắn liền rơi xuống. Không đợi nàng thét lên, hung thủ đang tránh ở mộtbên đã điểm Đức phi hôn mê, hơn nữa đặt nàng nằm dưới đất, tay cầm chuỷthủ. Mà hung thủ, lại tránh ở sau cửa, chờ thời cơ đào tẩu!”

“Các ngươi nhớ lại cẩn thận một chút, hôm đó đến tột cùng là ai, từđầu không có mặt, đến lúc mọi người xông vào, hắn liền ở ngay tại đó!?”

Mọi người cẩn thận nhớ lại hiện trường ngày hôm đó, đột nhiên nghĩra, người đầu tiên lao đến ôm lấy đầu đặc sứ Pháp quốc chính là ngườikia, người hầu của đặc sứ Pháp quốc?! Là hắn?! Tên người hầu đó sao?!Ngay cả Sở Cuồng cũng đứng lên, thì thào: “Chẳng lẽ là hắn?”

“Nghĩ ra rồi chứ? Tên người hầu kia, hắn, chính là tên người hầu đó,trước lúc đặc sứ Pháp quốc đến tẩm cung Đức phi, ngài ấy nhất định sẽnói cho hắn, phòng ngừa phu nhân không biết hắn đi đâu, cho nên đây làđiều kiện thứ nhất trùng khớp với hung thủ, thứ hai, hắn hoàn toàn cóthể giả vờ có chuyện cần bẩm báo, đẩy cửa đi vào, đặc sứ đối với hắncũng không hề phòng bị. Thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất để chứngminh. Lúc bản cung và Hoàng thượng khám nghiệm tử thi phát hiện đặc sứtrước khi chết, trong tay có nắm chiếc cúc áo, loại cúc áo này chỉ đượcsử dụng cho y phục Pháp quốc, huống hồ cũng thật trùng hợp, khi bản cung đi gặp phu nhân, vừa lúc lại nhìn thấy, cổ tay áo của hắn, thiếu mấtmột chiếc cúc. Cho nên, tên người hầu con lai này, mới là hung thủ đíchthực!”

Sở Cuồng nhảy dựng lên, ra lệnh: “Người đâu, mau đi áp giải tên người hầu kia lên đây!”

Một lát sau, rất nhiều Ngự lâm quân xông lên, lo lắng bẩm báo: “Hoàng thượng, hung thủ võ công cao cường, người chúng nô tài vô pháp ngănđược đường đi của hắn, hắn sử dụng loại khinh công rất cao cường, chạyra khỏi cung!!”

“Cái gì?!”

“Nhưng mà, lúc bọn nô tài đáng nhau đã kéo tay áo hắn, phát hiện trên cánh tay hắn có một hình xăm đầu sói!”

“Đầu sói? Thì ra hắn là người Hung Nô.” Sở Cuồng đột nhiên hiểu ra,ra lệnh: “Bây giờ các ngươi phát lệnh, truy nã toàn quốc, nhất định phải bắt về cho trẫm!”

“Vâng!”

“Đầu sói?” Thải Thải cũng thì thào, nàng đến cạnh Sở Cuồng nói: “Tacòn tưởng hắn là con lai Pháp quốc cùng Đại Sở, thì ra lại là người Hung Nô.” Sở Cuồng gật đầu, nhìn Thải Thải thở dài một hơi thật sâu, ThảiThải lại nói: “Bây giờ thần thiếp đến nói chuyện này cho phu nhân Phápquốc, cho nàng một cái công bằng.”

Quả nhiên, việc này được giải quyết gọn gàng, căn cứ vào các phântích, ngay cả công sứ phu nhân cũng cho rằng, đây là cách người Hung Nôchâm ngòi ly gián quan hệ của Pháp quốc cùng Đại Sở, vì vậy Đại Sở cũngkhông cần phải chịu trách nhiệm, tâm tình nàng vô cùng kém cỏi, cho nênliền xuất phát, rời Đại Sở trở về Pháp quốc.

Đức phi bị phạt, ở trong điện mới sám hối, không có lệnh của Sở Cuồng thì không được phép ra ngoài.

Nhưng trong lúc này, Sở Cuồng đã nửa tháng không nhìn thấy Thải Thải, cũng không nghe tin tức gì của Thải Thải.

Gặp nhau, quen nhau giữa biển người mênh mông chính là duyên, lưu lạc giữa hồng trần lại không lãng quên chính là duyên. Gặp gỡ, là một kiếp nạn hạnh phúc, cũng là một nét đẹp sai lầm. Quên nhau, là một sự khởi đầu hoang mang, cũng là sự kết thúc trong trẻo. "

Các chương truyện Hoàng Hậu Đè Bẹp Hoàng Thượng

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,