Tokyo, thủ đô của đất nước Nhật Bản, là thành phố lớn nhất nhì Châu Á, hơn nữa còn là khu trung tâm kinh tế lớn nhất toàn cầu. Chẳng những vậy, mà những cơ quan hành chính nhà nước cấp trung ương, đều tập trung ở đây.
Cũng giống với cơ quan chính Phủ nước Nhật, tổng bộ của Sơn Khẩu Tổ, đại hắc bang lớn nhất Châu Á cũng được thiếp lập ở huyện Hyogao, thành phố Kobe, sau đó chuyển dời đến Tokyo, bất quá cũng không nằm ở vùng Quan Thính Nhai*, mà ở Ginza…vùng được xưng danh là trái tim Tokyo…!
Nghe nói ở Ginza, mảnh đất nhỏ bằng dấu chân so với tiền lương một tháng của quan chức lãnh đạo cấp cao, còn muốn nhiều hơn gấp mấy lần. Điều này chứng minh, giá thành bất động sản ở Ginza rất đắt đỏ, xa hoa!
Dưới tình trạng tấc đất tấc vàng, nhưng tổng bộ Sơn Khẩu Tổ lại chiếm cứ ở vị trí trung tâm nhất Ginza, và còn là một tòa cao ốc chọc trời. Theo ý nào đó mà nói, điều này cũng đã thể hiện ra sự cường đại của Sơn Khẩu Tổ!
Mà trên thực tế, bởi vì pháp luật ở Nhật Bản cho phép các băng nhóm xã hội đen tồn tại, thế nên lực ảnh hưởng của Sơn Khẩu Tổ ở trong quốc nội Nhật Bản, so với bất kỳ một cái hắc bang nào trên thế giới đều vô pháp đánh đồng!
Sơn Khẩu Tổ can thiệp vào ba mảng, chính trị, quân sự và kinh tế không nói. Hơn nữa, ở trên mỗi phương diện đều nắm giữ lực ảnh hưởng quan trọng. Cũng chính bởi nguyên nhân này, mà gia tộc Tá Đằng đang chưởng quản Sơn Khẩu Tổ, cũng là một trong những gia tộc khủng bố nhất đất nước Nhật Bản.
Khi ánh hoàng hôn buông xuống, ánh nắng nhàn nhạt lan tỏa trên những con đường lớn ở Ginza, theo trên không trung nhìn xuống, có thể chứng kiến khắp nơi đều trông thấy vô số những dấu chấm nhỏ. Đây là khách nhân tham gia bộ hành trên những con đường lớn ở Ginza.
Trong một gian phòng hội nghị của tòa nhà cao ốc nằm giữa trung tâm Ginza. Tá Đằng Nhất Lang và các thành viên quan trọng của Sơn Khẩu Tổ đều đang tập trung ở đây. Tất cả mọi người đều mặc âu phục nghiêm chỉnh, thoạt nhìn so với nhân viên nhà nước còn muốn phong cách hơn mấy lần. Nhưng lúc này biểu tình của bọn họ đều ngưng trọng phá lệ, bầu không khí trong phòng hội nghị cũng thập phần áp lực.
– Quan tổng tài, hôm nay các hội trưởng tập trung đến Tokyo, tham gia buổi họp này. Là vì muốn thương nghị chuyện tình về người kia.
Một người đàn ông vóc dáng nhỏ bé, đeo mắt kính gọng vàng đứng lên, diễn cảm phức tạp nhìn Tá Đằng Nhất Lang ngồi trước ghế chủ tọa nói.
Thân là tổng cố vấn, địa vị của hắn ở trong Sơn Khẩu Tổ không hề thấp kém chút nào, tương phản còn rất cao. Thông thường, mỗi buổi hội nghị cấp cao trong Sơn Khẩu Tổ, đều là do một tay hắn đứng ra tổ chức. Mà trong Sơn Khẩu Tổ, toàn bộ thành viên đều gọi Tá Đằng Nhất Lang là quan tổng tài!
– Công Đằng Nghĩa Hòa, ông ngồi xuống đi.
Tá Đằng Nhất Lang đồng dạng cũng mặc âu phục chỉnh trang, sau khi dập tắt điếu xì gà, hai tay chống lên bàn hội nghị, đảo mắt nhìn bốn phía xung quanh, mới chậm rãi lên tiếng:
– Xem ra chuyện tình bên phía Anh quốc các ông đều biết rồi. Hôm nay mời các ông đến đây, tham gia buổi họp này, là muốn biết cách nhìn của ông đối với chuyện tình này như thế nào.
Hắn vừa dứt lời, thì Công Đằng Nghĩa Hòa đã cung kính ngồi xuống ghế. Mà hội trưởng các khu vực, trong lòng thì đang dâng lên lí do thoái thác.
– Quan tổng tài, Dụ Nhân bị giết, ngài tâm tình bi thống, chúng tôi đều thấu hiểu. Việc ngài phái người đi ám sát hung thủ, chúng tôi cũng cực kỳ tán thành!
Theo sau, ngồi ở hàng thứ hai, hội trường Xuyên Đạo Hội. Xuyên Đạo Thần đứng dậy, trầm giọng nói:
– Nhưng tựa hồ chúng ta đã đánh giá thấp năng lực của đối phương rồi.
– Nói tiếp đi.
Tá Đằng Nhất Lang mặt không đổi sắc.
– Ban đầu thân phận của đối phương khá thần bí, nhưng sau đó thân phận của hắn đã trồi lên mặt nước, hắn là hậu nhân của Trần gia ở Trung quốc, hơn nữa còn từng làm việc trong tổ chức quân đội Long Nha.
Xuyên Đạo Thần chinh sắc phân tích:
– Hiện giờ, thân phận của hắn lại bao trùm lên một tầng bí hiểm, đầu tiên bởi vì hắn mà Kroff tay trùm buôn vũ khí người Nga, đã cắt đứt sinh ý với chúng ta, mang đến cho chúng ta khá nhiều tổn thất. Sau đó, Kroff ở Anh quốc vì giúp hắn, đã không tiếc đối lập với gia tộc Michelle và lão Peak, thủ lĩnh của tổ chức hắc bang lớn nhất Anh quốc. Những chuyện này cũng đủ chứng minh, quan hệ giữa Kroff và hắn không hề tầm thường. Thậm chí, có thể nói. Kroff đang nghe theo lệnh của y.
– Gã ác ôn Kroff, từ ngày xuất đạo cho đến giờ, chỉ nghe theo mệnh lệnh của Đồ Tể mà thôi.
Nói đến đây, ngữ khí của Xuyên Đạo Thần cũng trở nên ngưng trọng:
– Đối phương…rất có thể là Đồ Tể, nhân vật năm xưa đã từng tiêu diệt tổ chức Huyết sắc Luyện Ngục.
Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, ngay cả Tá Đằng Nhất Lang ở bên trong, tất cả mọi người trong lòng đều căng thẳng lên.
– Tiếp tục.
Tá Đằng Nhất Lang nhíu mày nói.
– Mấy ngày hôm trước, hắn ở trong tòa thành Kerner Er, lợi dụng uy nghiêm của bốn người Guti Rhodes Wales, Silva. Monica và Kaiser, để dọa lùi gia tộc Michelle, ngoại giới lưu truyền bốn người này đều mắc nợ ân tình của hắn. Mọi người cũng biết, thân phận của bốn người này phi thường cao quý, hơn nữa đều ở mỗi khu vực bất đồng. Vậy nên, riêng cá nhân tôi cho rằng, tôi dám khẳng định quan hệ của y và bốn người kia là không hề đơn giản.
– Tối hôm qua, Kuka, thủ lĩnh tổ chức lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa, đích thân dẫn quân giúp y đối phó với chúng ta không nói, cuối cùng còn làm cho giáo đình gây xung đột với Hắc Ám U Linh. Chuyện này đã khiến cho tôi hoài nghi, hắn chính là Đồ Tể quy ẩn bấy lâu nay.
Xuyên Đạo Thần tiếp tục nói:
– Đương nhiên…đây chỉ là suy đoán của tôi, có chính xác hay không, bản thân tôi vẫn còn chưa rõ ràng, phải chờ điều tra thêm một bước nữa, thì tôi mới dám khẳng định.
Nói đến đây, Xuyên Đạo Thần thoáng liếc mắt nhìn qua Tá Đằng Nhất Lang, thấy Tá Đằng Nhất Lang không có ý ngăn trở, mới nói tiếp:
– Mà chúng ta bởi vì muốn ám sát hắn, nên trước sau đã phái ra hai nhóm thành viên Nhẫn Đường, tổng cộng sáu mươi người, cũng tương đương là một phần tư nhân số của Nhẫn Đường. Hiện giờ toàn bộ đều đã chết, chuyện này đối với chúng ta cũng là tổn thất nghiêm trọng!
Vừa nghe Xuyên Đạo Thần nói như thế, các vị hội trưởng đang ngồi ở trong phòng họp, sắc mặt đều có chút khó coi. Dù sao, Nhẫn Đường là Đường có sức chiến đấu cường hãn nhất Sơn Khẩu Tổ, vừa xuất quân đã tổn thất mất một phần tư, chuyện này đối với thanh danh của Sơn Khẩu sẽ ảnh hưởng rất lớn.
– Ý của ông là muốn bảo tôi không trả thù nữa?
Tá Đằng Nhất Lang hai mắt nheo lại, trong con ngươi bạo phóng ra hàn quang khiếp người.
– Hô
Xuyên Đạo Thần hít sâu một hơi, nói:
– Đúng vậy, quan tổng tài tôn kính, coi như hắn không phải là Đồ Tể, chỉ bằng vào năng lực và mạng lưới quan hệ của hắn hiện giờ, xác thực cũng là một địch nhân rất khó đối phó. Điểm này, chúng ta đã không cần xác minh thêm nữa! Mà kéo theo một địch nhân cường đại như vậy, chuyện này đối với Sơn Khẩu Tổ mà nói, đều không phải là cái hảo sự gì cả!
– Nếu buông tha, ông nghĩ kết quả sẽ như thế nào?
Tá Đằng Nhất Lang lạnh lùng hỏi.
Nghe vậy, Xuyên Đạo Thần nao nao, nhưng lại không dám hé răng.
– Chúng ta vì muốn giết hắn, mà đã trả giá rất nhiều, hiện giờ thế giới ngầm toàn cầu đều đang quan sát hành động của chúng ta. Xem chúng ta sẽ đối phó với hắn như thế nào, nếu bây giờ chúng ta lựa chọn buông tay, vậy thì đối với gia tộc Tá Đằng và Sơn Khẩu Tổ mà nói, cũng chính là một điều sỉ nhục, sỉ nhục đó, ông có hiểu không?
Tá Đằn Nhất Lang trầm giọng nói.
Nghe Tá Đằng Nhất Lang nói như thế, trong lòng Xuyên Đạo Thần mơ hồ có chút bất mãn, tuy nhiên cũng không dám biểu hiện ra ngoài mặt. Đồng dạng, những vị hội trưởng khác trong lòng đang bất mãn, cũng đều không dám hé răng. Bởi vì bọn hắn nghe ra. Tá Đằng Nhất Lang đối với Trần Phàm đã ôm lấy quyết tâm tất sát!
– Bất quá những điều ông phân tích đều đúng một phần.
Tuy rằng gia tộc Tá Đằng chiếm địa vị chủ chốt ở trong Sơn Khẩu Tổ, nhưng Sơn Khẩu Tổ là do nhiều gia tộc tạo thành, cho nên Tá Đằng Nhất Lang hiểu rõ, chính mình cũng không thể đắc tội với tất cả mọi người. Hắn trầm ngâm suy nghĩ một lúc, sau đó chậm rãi nói:
– Như vậy đi, kế tiếp chúng ta sẽ lựa chọn bàng quang đứng nhìn.
– Quan tổng tài tôn kính, vì sao chúng ta phải bàng quan đứng nhìn đây chứ?
Một gã hội trưởng khác, lại mở miệng hỏi.
– Đối thủ của chúng ta còn trêu chọc Thanh Bang ở Đại Lục.
Có thể do Tiết Hồ cũng đang rơi vào trong hoàn cảnh giống mình, nên ngữ khí của Tá Đằng Nhất Lang cũng có chút phức tạp:
– Giữa bọn chúng sẽ không chết không ngừng. Hiện giờ chúng ta chỉ cần đứng ngoài quan sát hắn và Thanh Bang tranh đấu, chờ sau khi thân phận và mạng lưới quan hệ của hắn hoàn toàn nổi lên mặt nước, thì chúng ta sẽ ra tay, nhất chiêu tất sát!
Nghe Tá Đằng Nhất Lang phân tích như thế, mọi người trong phòng họp cũng không dám phản bác thêm gì nữa. Dù sao, theo ý nào đó mà nói, kế hoạch lần này của Tá Đằng Nhất Lang cũng là hợp tình hợp lý.
– Quan tổng tài tôn kính.
Xuyên Đạo Thần chần chừ một lát, sau đó vẫn lựa chọn mở miệng.
– Xuyên Đạo quân, ông nói đi.
Tá Đằng Nhất Lang khẽ nhíu mày.
– Nếu…hắn đúng thật là Đồ Tể, thì chúng ta phải làm sao bây giờ?
Xuyên Đạo Thần gằn từng chữ hỏi.
Tá Đằng Nhất Lang khẽ mấp máy môi, muốn nói gì đó, nhưng dường như lại cảm thấy không ổn, nên cuối cùng vẫn không nói ra. Mà những người khác thì hơi biến sắc, lựa chọn bảo trì trầm mặc. Nhất thời, bầu không khí trong phòng hội nghị liền rơi vào chết lặng.
Cùng lúc đó, trong thư phòng của tòa biệt thự nằm giữa trung ương Nhị Sa Đào, Quảng Châu.
Tiết Hồ thân mặc Đường trang, diễn cảm khó coi ngồi ở trên ghế sa – lon, trong tay nắm tâu thuốc, nhưng không có hút, mà trâm ngâm suy tư. Bạn đang đọc truyện được copy tại truyenngontinhaz.com
Két…!
Theo cánh cửa thư phòng bị mở ra, một người thanh niên khí tức băng sương, mặt không đổi sắc bước vào trong thư phòng, thản nhiên hỏi:
– Ông tìm tôi?
– Ưm.
Tiết Hồ ngẩng đầu liếc mắt nhìn người thanh niên:
– Chuyện tối hôm qua, cậu đã nghe nói chưa?
– Rồi.
Người thanh niên mặt không đổi sắc, gật đầu.
– Tối hôm qua, Trần Phàm lợi dụng thế lực của tay trùm buôn vũ khí người Nga, giết chết Grimm của gia tộc Michelle và thủ lĩnh hắc bang lớn nhất Anh quốc. Sau đó, tổ chức lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa cũng xuất hiện, trợ giúp Trần Phàm tiêu diệt nhóm thành viên Nhẫn Đường mà Sơn Khẩu Tổ phái đến.
Nói đến đây, biểu tình của Tiết Hồ trở nên thập phần ngưng trọng:
– Sau đó, giáo đình và Hắc Ám U Linh đều xuất hiện, hơn nữa còn xảy ra một hồi đại chiến.
– Ông muốn nói cái gì?
Người thanh niên nhíu mày chen ngang lời của Tiết Hồ.
– Cậu nói xem hắn có phải Đồ Tể hay không?
Lúc này Tiết Hồ mới đi thẳng vào vấn đề chính.
Đồ Tể?
Nghe được hai chữ này, người thanh niên nao nao, theo sau mỉm cười:
– Nếu như hắn là Đồ Tể, thì ông sớm đã chết một trăm lần rồi.
Tiết Hồ biến sắc, nhưng lại không thể phủ nhận, lời nói này của người thanh niên rất chuẩn xác.
Bởi vì…Đồ Tể trong truyền thuyết, căn bản là không hề nằm trong quy tắc gì!
Thế giới của hắn, chỉ có một chữ “sát” mà thôi!
– Tiết Hồ, phải chẳng những chuyện hắn đang làm ở Anh quốc, đã khiến cho ông lo lắng ư? Cá nhân tôi nghĩ rằng, ông không cần phải…lo lắng như vậy, dù sao những mối quan hệ của hắn đều ở nước ngoài, trong quốc nội chỉ phát huy được một phần cực kì nhỏ bé.
Người thanh niên trầm ngâm nói:
– Hiện giờ, chuyện ông cần phải làm chính là dựa theo những gì tôi đã nói, chúng ta hãy tạo ra một cơ hội để giết chết hắn. Chỉ khi hắn chết, những mối quan hệ của hắn sẽ không còn uy hiếp đến ông nữa. Trên đời này, không ai nguyện ý làm gì cho một người đã chết đâu!
– Được!
Tiết Hồ biết người thanh niên này nói rất đúng, gật đầu đáp ứng đồng thời cũng nhịn không được dò hỏi:
– Rốt cuộc thì cậu là ai?
Người thanh niên không trả lời, mà quay đầu ly khai, chờ đến khi bước ra trước cửa, hắn mới dừng bước, thản nhiên phun ra hai chữ:
– Ảnh Tử.
Ảnh Tử?
Nghe được hai chữ này, đôi con ngươi trong mắt Tiết Hồ bất thình lình phóng đại, trong nội tâm cũng hoàn toàn choáng váng.