"We could never learn to be brave and patient, if there were only joy in the world." Chúng ta không bao giờ có thể học được sự can đảm và kiên nhẫn nếu thế gian này chỉ có những niềm vui.

Cực Phẩm Thiên Vương chương 283

Cực Phẩm Thiên Vương chương 283 là một trong những tập truyện ngôn tình Cực Phẩm Thiên Vương được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Cực Phẩm Thiên Vương chương 283 ngay.

  • Tác giả: Phong Cuồng
  • Tên truyện: Cực Phẩm Thiên Vương
  • Số chương: 839
  • Số lượt xem: 214
Tình yêu có khả năng giáo dục mạnh mẽ. Nó làm cho con người trở nên trong sáng hơn, chân thành hơn, thẳng thắn hơn, có yêu cầu xa hơn và nghiêm khắc hơn trong việc tuân thủ những tiêu chuẩn đạo đức của cuộc sống.

Nội dung truyện Cực Phẩm Thiên Vương chương 283

– Kiến Quốc, con nên biết, những năm gần đây tình hình vợ chồng tiểu Chiến qua đó ăn cơm đi?
 
Lão thái gia cười lạnh nói:
 
– Hắc! Tất cả bọn chúng cho rằng cha già hồ đồ, cái gì cũng nhìn không ra, nhưng lão tử đã sống tới trăm tuổi, chuyện gì qua mặt được cha? Đám con cháu của con, con mẹ nó thân mang chức cao, quyền lực trong tay không nhỏ. Nhưng con mẹ nó, không có lão tử đặt nền móng cho bọn chúng, bọn chúng có được ngày hôm nay?
 
– Năm đó, lão tử cho đám con cháu đời thứ ba ra chiến trường tôi luyện một chút, thể nghiệm một chút cái gì gọi là chiến tranh, nhưng ngoại trừ một mình tiểu Chiến, không ai chủ động xin đi…
 
Trần lão thái gia gằn từng chữ:
 
– Tiểu Chiến vì Á Linh, cam nguyện buông tha tiền đồ tốt đẹp, buông tha cho giấc mộng của mình, cha cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng mà nói thật, trong những cháu trai đời thứ ba, cha duy nhất thưởng thức chỉ có nó mà thôi! Đám con cháu vô dụng kia lúc nào cũng cười chê tiểu Chiến là phế vật của Trần gia, hắc, ở trong mắt lão tử, con mẹ nó bọn chúng mới là thứ làm cho lão Trần gia ta mất mặt!
 
– Ai, những chuyện cũ năm xưa này, lão tử lười nói ra, trong lòng con tự hiểu là được.
 
Trần lão thái gia nói xong lời cuối cùng tựa hồ cảm thấy được không có ý nghĩa, liền ngừng lại lắc đầu nói:
 
– Hài tử tiểu Phàm bao nhiêu năm nay chịu không ít khổ, thật vất vả mới về nhà, năm nay cha không muốn thấy nó buồn phiền. Cho nên con không cần nói thêm gì nữa, đêm nay cha không đi qua bên kia đâu, cha cùng tiểu Phàm bọn nó cùng nhau vui vẻ thôi.
 
Sắc mặt Trần Kiến Quốc thật khó coi, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên làm sao mở miệng.
 
– Bất quá…ngày mai Ninh nha đầu đính hôn, lão già khọm này sẽ đi qua cổ động cho nó, ân, trong đời thứ tư Trần gia, ngoại trừ tiểu Phàm, cũng chỉ có Ninh nha đầu còn có chút giống nòi giống của Trần gia. Nhưng phải gả cho tên tiểu tử Yến gia kia, thật sự là đáng tiếc.
 
– Nhưng người làm ông nội như con đã không có ý kiến, lão già khọm như cha cũng lười thèm quản.
 
Cuối cùng Trần Kiến Quốc rời đi, nhưng lúc đi sắc mặt rất khó coi, cau mày không thôi.
 
Hắn cũng không chào hỏi gia đình Trần Phàm, cùng lúc vai vế của hắn lớn hơn gia đình Trần Phàm, lại thêm Trần lão thái gia vì gia đình bốn người của Trần Phàm mà không muốn đi qua ăn cơm đoàn tụ với gia đình của hắn, điều này nhiều ít làm cho hắn có chút buồn bực.
 
Cả đời này Trần lão thái gia chỉ có hai đứa con trai, con lớn nhất là Trần Kiến Quốc, con trai nhỏ là ông nội của Trần Phàm, năm đó hi sinh trên chiến trường.
 
Thân là đứa con duy nhất còn lại của Trần lão thái gia, Trần Kiến Quốc cũng phát huy rất tốt truyền thống nối dõi tông đường, hắn có bốn con trai hai con gái, con lớn nhất cùng con thứ hai cùng ở quân đội, con thứ ba, thứ tư và con gái lớn, con gái nhỏ toàn bộ đều ở trong chính giới, đều chức cao quyền trọng, trong đó có hai tướng quân, hai cấp tinh bộ.
 
Mà cháu của hắn lại càng nhiều, hỗn đến tốt nhất chính là Trần Phi hiện tại đạt cấp chính sảnh, không qua bao lâu đã là cấp phó bộ, mặt khác ở cấp khoa, cấp tỉnh cũng không ít, hơn nữa phần lớn đều theo đàng chính ngành, thăng chức chỉ còn là vấn đề thời gian.
 
Duy nhất đặc thù chính là Trần Ninh.
 
Trần Ninh sinh ra sau Trần Phàm ba ngày, cũng không tham gia chính giới, mà là gia nhập quân đội, hơn nữa cũng không phải theo văn nghệ binh, ngược lại nàng tuyển chọn hải quân lục chiến đội cực khổ nhất và hoàn toàn không thích hợp cho nữ nhân!
 
Đối với hết thảy những chuyện này, Trần Phàm hiểu rõ như lòng bàn tay, bởi vì khi biết lão thái gia vì gia đình mình mà không chịu đi qua nhà Trần Kiến Quốc dùng cơm đoàn tụ, nội tâm của hắn tràn ngập cảm động.
 
Vợ chồng Trần Chiến cũng thế.
 
Dù hai người đối với việc đi qua nhà Trần Kiến Quốc ăn cơm cũng không có quá nhiều ý kiến, chỉ xem như chuyện phải làm, bọn họ cũng không thèm để ý tới những lời châm chọc, nhất là Trần Chiến, hắn lại càng không quan tâm, nếu không hắn cũng đã không vì chiếu cố cho Tôn Á Linh mà buông tha kiếp sống quân nhân của mình!
 
Trên thực tế, sau những lời trào phúng, mỗi người trong Trần gia đều hiểu rất rõ ràng, bằng vào sự vun trồng của lão thái gia dành cho Trần Chiến và năng lực cùng sự cố gắng của bản thân hắn, nếu Trần Chiến không buông bỏ kiếp sống quân nhân, gia chủ đời thứ ba của Trần gia rất có thể chính là Trần Chiến!
 
Theo ý nào đó mà nói, lời trào phúng sau lưng cũng cất giấu sự ghen tỵ cùng hâm mộ.
 
So sánh với ba người. Tô San cũng không hề hay biết tất cả những chuyện này.
 
Theo bản năng nàng cho rằng Trần gia cũng chỉ có lão thái gia, cha mẹ chồng cùng Trần Phàm mà thôi…
 
Ở dưới tình hình này, nàng cũng không hề có sánh nặng tư tưởng, ở buổi tối ăn cơm đoàn viên, vừa xem dạ hội chúc tết trên truyền hình, nàng trở thành hạt mầm làm không khí vô cùng sinh động, một bữa cơm, lão thái gia vui sướng hài lòng, vợ chồng Trần Chiến cũng bởi vì gia đình rốt cục được sum họp mà không còn nghĩ tới những chuyện vặt vãnh kia.
 
So sánh với không khí hòa hợp bên nhà Trần Phàm, bên nhà Trần Kiến Quốc toàn gia hơn mười người tuy rằng cùng tề tụ một chỗ, nhưng trong bữa cơm đoàn viên, Trần Kiến Quốc mặt mày âm trầm, không nói câu nào.
 
Ở trước mặt Trần lão thái gia Trần Kiến Quốc không dám lộ ra khí tức thượng vị giả, cũng không lộ được, nhưng ở Trần gia, ở bên ngoài, thân là đại lão thực quyền quân ủy, sắc mặt hắn luôn nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, tư thế không giận mà uy.
 
Vì thế thân là trưởng bối mà Trần Kiến Quốc không mở miệng, những người khác tự nhiên cũng không dám mở miệng, không khí cực kỳ áp lực.
 
Những người khác cũng biết những năm qua Trần lão thái gia đều qua nhà ăn bữa cơm đoàn viên nhưng năm nay bởi vì Trần Phàm trở về, cũng không đến, trong lòng cảm thấy buồn bực đồng thời cũng luôn oán giận.
 
Nhất là Trần Phi bởi vì Trần Phàm được sự sủng ái của lão thái gia mà bắt đầu sinh ghen tỵ, sau lại phát sinh mâu thuẫn với Trần Phàm!
 
Nhưng cha hắn cùng các chú bác đều không dám hé răng, hắn chỉ là một vãn bối, tự nhiên càng không dám phát biểu lời bất mãn ở trong trường hợp này.
 
Bởi vì Trần Kiến Quốc mặt mày âm trầm, cả buổi tối không ai dám tiến lên mời rượu, đợi sau khi bữa cơm đoàn viên kết thúc, Trần Kiến Quốc chủ động nâng một ly rượu lên, nhìn Trần Ninh ngồi ngoài cùng nâng ly nói:
 
– Ninh nha đầu, ngày mai là ngày cháu đính hôn, ông nội chúc cháu cả đời hạnh phúc.
 
Nghe được lời Trần Kiến Quốc, Trần Ninh trong một thân quân trang liền nhanh chóng đứng dậy, hai tay nâng ly rượu lên, cung kính mà cảm kích nhìn Trần Kiến Quốc cúi đầu nói:
 
– Cảm ơn ông nội.
 
Dứt lời hai người không hẹn mà cùng uống một hơi cạn sạch.
 
– Ninh nha đầu, lão gia tử nói, ngày mai cháu đính hôn ông sẽ đích thân đến dự!
 
Một ly rượu vào bụng, Trần Kiến Quốc lại mở miệng lần nữa.
 
Lão thái gia sẽ đích thân đến dự!
 
Lời của Trần Kiến Quốc vừa thốt ra, toàn trường khựng lại.
 
Nhất là trong những con cháu đời thứ tư, đều có vẻ mặt hâm mộ nhìn Trần Ninh.
 
Đối mặt ánh mắt hâm mộ của anh chị em trong nhà, Trần Ninh gương mặt nghiêm túc, nhưng trên mặt lại đột nhiên nở nụ cười sáng lạn.
 
Cười khuynh thành.
 
Có được danh hiệu đệ nhất kim hoa lãnh mỹ nhân trong quân đội, cho đến nay số lần nàng cười có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Ngôn Tình AZ – www.truyenngontinhaz.com
 
Nàng cười, giống như đóa mẫu đơn nở rộ, cười khuynh thành.
 
Bởi vì nàng biết, nếu lão thái gia sẽ đến, như vậy người anh họ mà từ nhỏ nàng đã sùng bái tới cực điểm kia nhất định cũng sẽ đến!
 
Từ sau khi vị thủ trưởng số 1 đi xuống phía nam trở về liền đồng ý khẳng định cải cách đối với kinh tế Trung Quốc, kinh tế quốc gia đã sáng tạo ra một kỳ tích, trong suốt ba mươi năm qua luôn được phát triển với tốc độ cao.
 
Kinh tế phát triển kéo theo việc thành thị được xây dựng, thân là đế đô Yên Kinh, hiện giờ đã trở thành một trong những thành phố lớn nối tiếng quốc tế.
 
Ở Yên Kinh, những khách sạn xa hoa san sát, trong đó số lượng khách sạn năm sao cũng nhiều đến dọa người.
 
So ra mà nói, khách sạn Yên Kinh được ca tụng là khách sạn cao cấp suốt trăm năm qua cũng là một trong những khách sạn năm sao nổi tiếng nhất thành phố Yên Kinh.
 
Khách sạn Yên Kinh nằm ở phía đông, tiếp giáp khu thương nghiệp trung tâm, chỉ cần đi bộ chừng năm phút là có thể đến được hoàng thành Tử cấm Thành, có được bốn tòa thính phòng có thời kỳ lịch sử khác nhau, phòng khách phong cách khác nhau cũng có gần ngàn phòng, phong cách trang hoàng xa hoa thanh lịch được khen ngợi khắp trong và ngoài nước.
 
Khách sạn trăm năm.
 
Đây cũng không phải nguyên nhân chân chính mà nó được nổi danh.
 
Nó chân chính nổi danh là bởi vì nó không những đầy đủ tiện nghi cao cấp nhất, còn có sứ mệnh chính trị đặc thù – nó là nơi được chọn lựa đầu tiên mỗi khi có những hội nghị hoặc hoạt động quốc sự trọng yếu.
 
Nghi thức đính hôn của Yến Thanh Đế và Trần Ninh được cử hành tại khách sạn Yên Kinh.
 
Điều này cũng đã xác minh tầm quan trọng cùng lực ảnh hưởng của buổi lễ đính hôn lần này.
 
Dù sao hai người một đại biểu cho Yến gia, một đại biểu cho Trần gia, hai gia tộc cường đại cùng liên hợp, đủ hấp dẫn ánh mắt bất kỳ nhân sĩ nào trong chính phủ.
 
Mà cơ hồ mỗi một vị nhân sĩ đều đem việc có thể tham gia vào lễ đính hôn lần này mà cảm thấy vẻ vang.
 
Ngoài ra, toàn bộ các nhân sĩ đều rõ ràng, tham gia nghi thức đính hôn như vậy, đối với con đường làm quan sau này sẽ rất có tác dụng – đối với bọn hắn mà nói, nghi thức đính hôn là một đài cao do trời ban cho, các đại lão mà ngày thường cho dù bọn hắn muốn gặp mặt cũng không có cơ hội, cũng sẽ có mặt nơi này.
 
Nghi thức đính hôn được xác định vào mười giờ sáng.
 
Vào lúc bảy giờ rưỡi, võ cảnh đã phong tỏa các con đường chung quanh, chung quanh khách sạn lại chôn giấu vô số trạm canh gác ngầm, bọn họ phụ trách bảo hộ an toàn của khách nhân, cấp bậc phòng ngự đủ xưng là cao nhất…
 

Hãy cảm ơn những lúc bạn gặp khó khăn, bởi nếu không có khó khăn, bạn sẽ không có cơ hội để hiểu mình và trải nghiệm cuộc sống.

Các chương truyện Cực Phẩm Thiên Vương

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,