Bạn thân! Biết hết tất cả những chuyện mất mặt của bạn, nhưng vì hình tượng tốt đẹp của bạn mà giữ bí mật không hé nửa lời.

Cổ Đạo Kinh Phong chương 636

Cổ Đạo Kinh Phong chương 636 là một trong những tập truyện ngôn tình Cổ Đạo Kinh Phong được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Cổ Đạo Kinh Phong chương 636 ngay.

  • Tác giả: Cổ Đạo Kinh Hồng
  • Tên truyện: Cổ Đạo Kinh Phong
  • Số chương: 790
  • Số lượt xem: 209
Có những chuyện bạn biết rất rõ nhưng lại không thể nói ra. Bởi một khi đã phơi bày, chẳng ai là người vui vẻ cả…

Nội dung truyện Cổ Đạo Kinh Phong chương 636

Cửu Tiêu viên lâu, trên Tế Thiên đài, Sở Phong chấp ý muốn lấy lại Cổ trường kiếm, hai Đại Tế Ti nhìn thẳng vào hắn. Bầu không khí trở nên căng thẳng. Họ muốn giết Sở Phong, chỉ cần một ý niệm.

Họ đột nhiên thu ánh mắt lại:

– Ngươi đã chấp ý như vậy, xin cứ tự nhiên!

Nói xong họ nhắm hai mắt lại, tiếng tụng niệm mênh mông thâm thúy lại vang lên, trong tiếng tụng niệm, Cổ trường kiếm cắm ở trước ngọn lửa đột nhiên biến mất.

Sở Phong hốt hoảng. Cổ trường kiếm sao lại tự biến mất? Hắn nhìn sang Thiên Ma Nữ, Thiên Ma Nữ nói:

– Bọn họ lấy niệm lực di chuyển Cổ trường kiếm đi, chỉ là tốc độ quá nhanh, chúng ta nhìn không thấy, nhưng Cổ trường kiếm nhất định còn đang ở trên tế đàn!

– Ta tới xem thử!

Sở Phong đưa tay muốn tìm thử Cổ trường kiếm, vừa mới khẽ động, một góc ống tay áo đột nhiên bị cắt “rẹt rẹt rẹt rẹt” thành vô số mảnh, tiếp theo mảnh vỡ bị cắt thành bụi, ngay sau đó ngay cả bụi cũng bị tan biến vô hình, toàn bộ những cái này chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Sở Phong hít một hơi khí lạnh, đang muốn đưa tay tìm thử nữa thì Thiên Ma Nữ quát lên:

– Không nên cử động!

Sở Phong vội vã dừng lại.

Thiên Ma Nữ nói:

– Bọn họ lấy niệm lực thuấn di Cổ trường kiếm, bày một kiếm trận xung quanh ngươi, ngươi khẽ động sẽ bị kiếm trận cắt nát!

Sở Phong thất kinh, bên người mình bày một vòng kiếm trận, hắn không ngờ hoàn toàn không phát hiện được. Niệm lực của hai Đại Tế Ti này thật sự quá đáng sợ!

– Làm sao đây? – Sở Phong hỏi.

Thiên Ma Nữ nói:

– Ngươi phải đoạt lại Cổ trường kiếm, kiếm trận mới có thể biến mất!

Sở Phong nói:

– Nhưng ta không nhìn thấy Cổ trường kiếm!

Thiên Ma Nữ nói:

– Không dùng mắt, dùng khí tức!

– Khí tức? Nàng muốn ta cảm thụ khí tức của Cổ trường kiếm?

– Không sai! Từ khi ngươi xuống núi đã đeo Cổ trường kiếm trên lưng, Cổ trường kiếm giữ lại một phần khí tức của ngươi! Ngươi phải cảm nhận phần khí tức này!

– Cảm nhận thế nào?

– Nhập Thái Cực Hóa cảnh!

– Thái Cực Hóa cảnh?

– Ngươi còn nhớ rõ tại cổ bảo, lúc gần đi Thiên Cơ lão nhân đã nói Thái Cực tứ cảnh với ngươi không?

– Sơ Cảnh, hình ý hợp nhất, vật ngã lưỡng vong; Hóa Cảnh, hình thần hợp nhất, vạn vật giai không; Chí Cảnh, thần ý hợp nhất, thiên địa quy vô; Thái Cảnh, thiên nhân hợp nhất, thiên địa vi dụng. Truyện Sắc Hiệp – https://

Thiên Ma Nữ gật đầu nói:

– Ngươi còn nhớ rõ ngươi cắt đứt dây buộc lệnh bài trong tay Thanh Hư thế nào không? Lúc đó ngươi cũng không nhìn Thanh Hư, ngươi làm sao biết lệnh bài ở đâu?

Sở Phong chợt nói:

– Hình thần hợp nhất, vạn vật giai không!

– Không sai! Chỉ có hình thần hợp nhất mới có thể cảm nhận được khí tức của Cổ trường kiếm. Ngày đó ngươi lấy động tác của Thái Cực khiến bản thân tiến nhập cảnh giới hình thần hợp nhất, do đó cắt đứt dây buộc lệnh bài trong tay Thanh Hư. Hiện tại ngươi không thể dựa vào động tác của Thái Cực nữa, bởi vì ngươi khẽ động, kiếm trận sẽ cắt nát ngươi. Ngươi phải dựa vào tâm niệm khiến bản thân hình thần hợp nhất, đoạt lại Cổ trường kiếm.

– Ta hiểu rồi.

– Ngươi nhất định phải làm được, bằng không, ngươi sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở trong kiếm trận!

Thiên Ma Nữ nhìn Sở Phong, phần tình cảm thân thiết đó đã bộc lộ hết trong lời nói.

Lòng Sở Phong cảm thấy ấm áp, nhìn Thiên Ma Nữ:

– Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ đoạt lại Cổ trường kiếm, bởi vì ta còn muốn cùng nàng trường kiếm giang hồ, tiêu dao thiên hạ!

Sở Phong nói xong, mắt không nhắm lại, vẫn nhìn Thiên Ma Nữ, khóe miệng còn mỉm cười.

Thông thường muốn đi vào cảnh giới không minh thì đều phải nhắm mắt, bởi vì chỉ có nhắm mắt lại mới càng dễ tránh sự vật quanh mình quấy rầy. Sở Phong lại làm trái ngược, hắn không chỉ không nhắm mắt, trái lại đăm đăm nhìn Thiên Ma Nữ, nhìn vào hai mắt cao ngạo lạnh lùng của Thiên Ma Nữ.

Thiên Ma Nữ hiểu Sở Phong vì sao làm như vậy. Chỉ lấy tâm niệm tiến nhập cảnh giới không minh yêu cầu tu vi cực cao, cho dù cao tăng tu hành hơn mười năm cũng không thể đơn giản làm được, cho nên khi tăng nhân tĩnh tọa đều sẽ mặc niệm kinh Phật hoặc tay đếm phật châu, lấy niệm kinh hoặc đếm phật châu hóa đi tất cả tạp niệm, khiến thể xác và tinh thần bất loạn. Hiện tại Sở Phong nhìn nàng, là đem toàn bộ ý nghĩ liên hệ với nàng, việc này có hiệu quả như niệm kinh hoặc đếm phật châu, đều là lấy nhất niệm hóa vạn niệm, đi vào không minh.

Cho nên Thiên Ma Nữ không lảng tránh ánh mắt của Sở Phong, cũng nhìn hắn, nhìn vào kiếm mi lãng mục, người như tượng đá.

***

– Cha nói hài cốt ở quan tài gỗ trong hang động đều là vong linh của tiền bối?

Đồng thời trong lúc đó, trên viên lâu cách Cửu Tiêu viên lâu không xa, phụ thân Bàn Phi Phượng cũng thuật lại cho Bàn Phi Phượng nghe trận chiến thần ma vào thời kì thượng cổ.

Bàn Phi Phượng biết được hài cốt trong quan tài ở hang động đều là vong linh của tiền bối Phi Phượng tộc. Nàng rất khiếp sợ.

Cha nàng nói:

– Không sai! Hài cốt trong quan tài đều là tiền bối của Phi Phượng tộc chúng ta, đá lưu huỳnh trên vách động đều là tinh hồn của họ biến thành, cho nên các con ở trong hang động sẽ gặp phải các loại hiện tượng kỳ lạ!

– Nói như vậy, Thánh Hỏa đốt…là tinh hồn của tiền bối chúng ta!

– Không sai! Thánh Hỏa đốt là tinh hồn của tiền bối chúng ta! Tiền bối vì phong ấn cửa vào Ma giới, bảo vệ Phi Phượng tộc, không tiếc thiêu đốt tinh hồn của bản thân, ngày Thiên giới mở lại, cũng chỉ có Thánh Hỏa có thể dẫn dắt chúng ta tiến vào Thiên giới!

– A!

– Tiền bối tình nguyện gửi gắm hài cốt ở trong động, không chịu an táng dưới đất, bởi vì nơi này không phải nơi của chúng ta. Thiên giới mới là cố thổ của chúng ta. Thân thể của họ dù chết đi, hồn linh thiên cổ không hóa, chỉ thừa lại một ý nghĩ, chính là trở về Thiên giới!

– Cha…

– Phi Phượng, chỉ có con có thể dẫn dắt Phi Phượng tộc trở về Thiên giới!

Bàn Phi Phượng thoáng trầm mặc, mãi đến lúc này nàng mới biết trách nhiệm của mình nặng nề như vậy, không chỉ gánh vác hy vọng trở về Thiên giới của toàn bộ tộc nhân, còn gánh vác nguyện vọng quay về Thiên giới của vô số vong linh tiền bối.

– Cha, vì sao là nữ nhi?

– Bởi vì con là người truyền thừa của Thiên Phượng quyết!

– Vì sao lựa chọn nữ nhi là người truyền thừa của Thiên Phượng quyết!

– Không phải chúng ta lựa chọn con, là chim phượng lựa chọn con!

– Chim phượng?

– Con sinh ra ở tòa viên lâu này. Lúc con sinh ra, chim phượng luôn lượn quanh trên bầu trời viên lâu, khi con cất tiếng khóc đầu tiên, chim phượng cũng phát ra một tiếng hót, cho nên là chim phượng đã lựa chọn con!

– Vì sao phải chim phượng phải lựa chọn ta…

Bàn Phi Phượng tự nói.

Phụ thân nàng nói:

– Phi Phượng tộc tự lưu lạc thế gian, lấy Thánh Hỏa để cúng tế, mỗi 500 năm Thánh Hỏa lại yếu bớt một lần, cho nên mỗi 500 năm Phi Phượng tộc nhất định sẽ gặp một kiếp, mỗi một kiếp đều có nguy cơ diệt tộc. Phi Phượng tộc đến nay vẫn còn tồn tại, bởi vì trong mỗi kiếp tất sẽ xuất hiện một người truyền thừa của Thiên Phượng quyết, dẫn dắt Phi Phượng tộc vượt qua kiếp nạn.

Bàn Phi Phượng nghi hoặc:

– Cha nói qua, 500 năm trước Thánh Hỏa sắp tắt, là Nga Mi Linh Nữ tìm được Thánh Linh thạch duy trì Thánh Hỏa cháy tiếp. 500 năm trước người truyền thừa của Thiên Phượng quyết là ai? Vì sao không xuất hiện, trái lại do Nga Mi Linh Nữ trợ giúp chúng ta vượt qua kiếp nạn này?

Phụ thân nàng trầm mặc hồi lâu, mới nói:

– Nga Mi Linh Nữ chính là người truyền thừa của Thiên Phượng quyết 500 năm trước!

– Hả!

Bàn Phi Phượng giật mình:

– Sao có thể? Thiên Phượng quyết không phải chỉ có người của Phi Phượng tộc mới có thể truyền thừa sao? Điều này sao có thể?

Phụ thân nàng nói:

– Theo tộc trưởng trước nói, năm đó Linh Nữ cũng phủ nhận bản thân tu luyện Thiên Phượng quyết, nói là Thiền Mộc quyết, nhưng hai vị Đại Tế Ti rất khẳng định, nàng tu luyện chính là Thiên Phượng quyết!

– Lẽ nào 500 năm trước Phi Phượng tộc không có người tu luyện Thiên Phượng quyết?

– 500 năm trước quả thật không thể tại Phi Phượng tộc tìm được người tu luyện Thiên Phượng quyết, cho nên hai vị Đại Tế Ti mới nhận định Nga Mi Linh Nữ chính là người Thiên Phượng quyết truyền thừa!

– Sao lại vậy?

– Hiện tại cách kiếp trước đã 500 năm, Phi Phượng tộc lần nữa tiến nhập kiếp số, nhất định sẽ xuất hiện một người truyền thừa của Thiên Phượng quyết, người này chính là con!

– Cha…

– Phi Phượng, trước đây ta vẫn chưa nói cho con là sợ con không chịu nổi gánh nặng, hiện tại ta nói cho con, là muốn cho con hiểu rõ, con quan hệ đến toàn bộ Phi Phượng tộc. Con phải gánh trách nhiệm này!

– Cha… nữ nhi hiểu!

Phụ thân nàng gật đầu:

– Hiện nay Thánh Hỏa đã mấy lần yếu bớt, sợ rằng kiếp số lần này quan hệ đến sinh tử tồn vong của Phi Phượng tộc!

– Cha, vạn nhất Thánh Hỏa tắt, chúng ta rốt cuộc sẽ thế nào?

– Một khi Thánh Hỏa tắt đi, cửa vào Ma giới sẽ mở ra, Ma tộc tất sẽ dốc toàn lực mà vào, chúng muốn tiêu diệt đầu tiên chính là Phi Phượng tộc chúng ta. Phi Phượng tộc chúng ta tự lưu lạc thế gian, thần lực từ từ biến mất, đã không khác gì phàm nhân. Hơn nữa trải qua kiếp số, tộc nhân giảm mạnh, hôm nay sợ rằng ngay cả một Ma binh cũng không đối phó được, càng đừng nói Ma Tướng, Ma Tôn, Ma Quân, Ma Thần. Một khi Ma tộc tiến nhập thế gian, chúng ta sẽ bị diệt tộc trong phút chốc!

– Cha, con sẽ lập tức vào động lấy Thánh Linh thạch, để chuẩn bị bất trắc!

– Tinh hồn của tiền bối, không thể tùy tiện lấy!

– Nếu như vậy, từ giờ trở đi, nữ nhi ngày đêm canh giữ trước Thánh Hỏa thần điện!

Phụ thân nàng gật đầu, chợt hỏi:

– Phi Phượng, vị tiểu huynh đệ họ Sở kia chính là người con thường hay vể trên mặt tuyết hả?

Bàn Phi Phượng không nói gì.

– Phi Phượng, con hẳn là biết Phi Phượng tộc chúng ta chưa bao giờ liên hệ với ngoại nhân, cũng không cho phép liên hệ với ngoại nhân!

Bàn Phi Phượng vẫn không nói gì.

– Phi Phượng, con có biết vì sao Phi Phượng tộc chúng ta chưa bao giờ liên hệ với ngoại nhân không?

Bàn Phi Phượng vẫn không nói gì.

Phụ thân nàng nói tiếp:

– Phàm nhân thọ mệnh cũng chỉ vài chục năm, ngắn hơn chúng ta rất nhiều, nếu như chúng ta liên hệ với phàm nhân, ngày sau chỉ nhìn người thương yêu của mình già yếu rồi chết đi, chỉ tăng thêm đau khổ. Hơn nữa Phi Phượng tộc chúng ta dù gì cũng phải trở về Thiên giới, phàm nhân không thể đến được. Đến lúc đó thiên phàm ngăn cách, chỉ gây thêm đau thương!

– Cha đừng nói nữa, nữ nhi…hiểu mà!

Phụ thân nàng nhìn nàng, khẽ than một tiếng:

– Phi Phượng, con phải nhớ kỹ, con là người truyền thừa của Thiên Phượng quyết, chỉ có con có thể dẫn dắt Phi Phượng tộc vượt qua kiếp nạn này, cũng chỉ có con có thể dẫn dắt Phi Phượng tộc trở về Thiên giới!

– Cha! Nữ nhi sẽ không vứt bỏ tộc nhân, nhất định sẽ dẫn dắt Phi Phượng tộc quay về Thiên giới!

Người bạn thực sự không phải người đến với bạn đầu tiên hay người bạn biết lâu nhất. Đó là người đến với bạn và không bao giờ bỏ rơi bạn.

Các chương truyện Cổ Đạo Kinh Phong

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,