Không ai có thể hạnh phúc mà không có bạn bè, hay chắc chắn về bạn bè mình cho tới khi gặp bất hạnh.

Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con chương 346

Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con chương 346 là một trong những tập truyện ngôn tình Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con chương 346 ngay.

  • Tác giả: Cận Niên
  • Tên truyện: Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con
  • Số chương: 359
  • Số lượt xem: 270
Hãy dùng thái độ cam tâm tình nguyện để sống một cuộc sống an ổn.

Nội dung truyện Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con chương 346

Nam Cung Kình Hiên
liếc xéo người phụ nữ đang túm cánh tay mình, vẻ mặt lạnh nhạt như cũ,
trong đôi mắt thâm thúy lại thoáng qua chút phức tạp.

Thật sự là lần đầu tiên anh giải quyết cảnh tượng này, người phụ nữ đối diện không phải là người xa lạ, càng không phải là cừu địch cạnh tranh trên thương trường, cô ta đã từng là người mà mình chọn để bầu bạn trong cuộc sống, chẳng qua không biết sai lầm bắt nguồn từ đâu, lúc anh hiểu được tình
yêu là gì, anh mới biết được, người phụ nữ có thể khiến anh thương yêu
che chở cả đời không phải là cô ta.

Nắm lấy cổ tay của cô ta, chầm chậm nhưng kiên định kéo xuống khỏi cánh tay mình.

“Cô không cần cầu xin tôi, dù sao thì người tổn thương cô không phải là
tôi, cầu xin tôi thì có ích lợi gì?” Trong đôi mắt thâm thúy của Nam
Cung Kình Hiên tràn đầy sự lạnh lùng, lạnh nhạt nói: “Trên thương trường luôn chú trọng đến sự công bằng, làm sai chuyện thì phải trả giá lớn,
cô không có cách nào thừa nhận những chuyện này, nhưng trước đó cô đã
từng làm cho người khác chịu đựng y như thế. . . . . . Không có gì không công bằng.”

“La Tình Uyển, tôi đã bỏ qua cho cô rất nhiều lần,
là chính cô, cho tới bây giờ đều không biết quý trọng cơ hội, náo loạn
thành như hiện tại, tôi không có bất kỳ lập trường gì để giúp cô —— muốn tôi đồng tình với cô sao? Vậy cũng xin cô suy nghĩ kỹ lại, nếu như cô
là tôi, cô cũng đồng tình với chính cô sao?” Nam Cung Kình Hiên lạnh
lùng bốc cằm của cô ta lên, lạnh nhạt nói.

Khoảnh khắc yên lặng, La Tình Uyển lại cảm thấy dài giống như đã trải qua nửa cuộc đời vậy.

Ngón tay lành lạnh của anh vẫn còn ở trên cằm cô ta, có sự hấp dẫn trí mạng, đó đã từng, đã từng là sự ưu ái cùng hạnh phúc mà cô ta không cần ngẩng đầu chờ đợi cũng có thể lấy được, đúng, đúng vậy, chính cô ta đã phá
hủy, tự tay phá hủy tất cả.

Nước mắt nóng hổi rớt xuống, cũng không chiếm được một chút thương hại nào từ anh.

“Có phải anh rất thích Dụ Thiên Tuyết hay không? Anh thích cô ta nhiều
không?” La Tình Uyển thu lại nước mắt, nâng ánh mắt trong suốt lên nhìn
anh, hỏi.

Trong đôi mắt của Nam Cung Kình Hiên ẩn chứa một
loại lạnh lùng như đầm nước mùa đông, vào thời khắc này lại trở nên nhu hòa mê ly chút ít.

Thích cô nhiều không?

“Đừng dùng hai
chữ yêu thích này để hình dung quan hệ của tôi và cô ấy, tôi không phải
thích, mà là yêu cô ấy, yêu cái cảm giác cô ấy ở bên cạnh tôi, tôi đã
không thể rời xa cô ấy.” Nam Cung Kình Hiên nhìn chằm chằm cô ta, nhàn
nhạt nói.

La Tình Uyển lẳng lặng nghe, trong tim như bị khoét sâu một mảnh, vô cùng đau đớn.

Cô ta suy sụp buông anh ra, đôi mắt rưng rưng lệ trong suốt, nở nụ cười khổ.

“Em làm nhiều chuyện như vậy, nhiều như vậy, tại sao lại không thể ngăn trở các người yêu nhau? Em đã làm nhiều chuyện như vậy, chính là vì để kéo
trái tim anh trở về, cho dù chỉ là một chút! Nhưng tại sao anh lại cách
em càng ngày càng xa, càng ngày em càng không bắt được anh!” Cô ta gào
thét, thống khổ không chịu nổi, bụm mặt, cả ý nghĩ cũng như logic cũng
hoàn toàn bị đảo điên.

Ngay khi tất cả mọi thứ mà cô ta dốc hết
toàn lực cố gắng đã đi ngược lại, ngoại trừ che mặt khóc rống lên, cái
gì cô ta cũng không thể làm.

Nam Cung Kình Hiên hờ hững thu hồi ánh mắt.

“Không cần nói với tôi yêu đương gì đó, tôi chưa bao giờ tin cô có tình yêu
chân thật gì với tôi, nếu như là bảy năm trước, có lẽ tôi sẽ miễn cưỡng
tin tưởng, nhưng bây giờ, so với tôi, cô biết rõ đến tột cùng là mình
muốn cái gì —— tôn nghiêm cùng với thể diện quang vinh chói lọi của cô
đều quan trọng hơn so với mọi thứ, cô chịu không nổi nhất, không qua
được nhất, chính là bị người khác nhìn thấu một mặt xấu xa độc ác của
mình, cô yêu chính là những thứ đó, cho nên xin đừng đứng ở chỗ này vũ
nhục tôi cũng như vũ nhục chính cô,” Tay của Nam Cung Kình Hiên ưu nhã
nới lỏng cà vạt một chút, lạnh nhạt nói câu cuối cùng: “Cửa ở ngay phía
sau cô, lúc đi ra ngoài nhớ giúp tôi đóng cửa.”

Toàn thân của La
Tình Uyển giống như bị rút đi hơi sức, cả người cùng linh hồn đã bị lời
của anh vạch trần như lột một lớp vỏ cà rốt, lộ ra một phần ghê tởm xấu
xa ở bên trong ——, hư vinh, không đáng đồng tình một chút nào.

Hiện tại, ngay cả quyền lợi khóc ở trước mặt anh, cô ta cũng không có.

Vào thời khắc này, cửa lại bị mở ra nhẹ nhàng.

Một bóng dáng mềm mại chợt đi vào phòng, ánh mắt trong suốt quét qua bên
trong, giọng nói êm ái mang theo nụ cười: “Cũng đã tan việc mà anh còn
chưa đi sao? Em chờ không được, có thể đi vào hay không?”

Nhưng khi nhìn đến bên cạnh cửa, cô không nhịn được mà giật mình một cái.

Trong mắt của Nam Cung Kình Hiên thoáng qua một tia sáng, thì thầm kêu “Thiên Tuyết”, vòng qua cái bàn đi tới, nhẹ nhàng lôi kéo cô vào cửa, giơ tay
đóng cánh cửa phía sau lưng cô, ôm cô vòng vào trong ngực: “Sao em lại
tới đây?”

Anh đúng là có chút vui mừng, bởi vì từ trước giờ cô
không hề chủ động đến đây đón anh lúc tan việc.

“Em. . . . . .” Dụ Thiên Tuyết vẫn chưa lấy lại
tinh thần: “Em có chút chuyện muốn tìm anh, không đợi được đến buổi tối, cho nên. . . . . .”

Đôi mắt trong suốt quét qua người đàn ông
mình yêu, sau đó đối mặt trực tiếp với ánh mắt của La Tình Uyển.

Đã có một đoạn thời gian cô không
gặp lại La Tình Uyển, lần cuối cùng biết được là tin tức cô ta có liên
quan đến chuyện Tiểu Ảnh bị bắt cóc lần đó, cô đã nghe qua chuyện cô ta
cấu kết cùng Trình Dĩ Sênh, gần đây video dâm uế bị đưa ra ánh sáng,
cũng rõ ràng tại sao cô ta phải cùng Trình Dĩ Sênh cấu kết với nhau.

Cô chỉ là cảm thấy kỳ quái, sao La Tình Uyển lại xuất hiện ở trong phòng
làm việc của Kình Hiên vào giờ này.

“La tiểu thư, chào cô.” Ánh mắt của Dụ Thiên Tuyết trong trẻo lạnh lùng, lạnh nhạt nói.

La Tình Uyển cũng nhìn cô chằm chằm, trong đầu không có hình ảnh gì khác,
tất cả đều là từ lúc ban đầu nhìn thấy Dụ Thiên Tuyết ở biệt thự nhà Nam Cung, càng về sau, một lần lại một lần, người đàn ông mà cô ta yêu sâu
đậm lại dây dưa không rõ cùng người phụ nữ này. . . . . .

“Chúc mừng cô, Nam Cung thiếu phu nhân, các người cũng sắp kết hôn rồi,” La Tình Uyển hít sâu một hơi, bức nước mắt trở về, cười nói: “Nhưng cô hãy nhìn tôi đây, hiện tại tôi rất nghèo,
nhà tôi cũng sắp đói tới nơi, tôi không có tiền bạc dư thừa để mua quà
kết hôn tặng cô, chỉ có thể dùng đầu lưỡi chúc phúc các người trăm năm
hảo hợp bạc đầu giai lão, cũng chúc cô sống lâu trăm tuổi, tốt nhất là
có thể vĩnh viễn canh giữ ở bên cạnh anh ta, đừng để bị phụ nữ khác cướp đi, nếu không, loại đó tư vị rất thống khổ. . . . . . Ha ha. . . . . .”

Mắt thấy La Tình Uyển có dấu hiệu nổi điên, Nam Cung Kình Hiên ngăn chặn
tầm mắt của Dụ Thiên Tuyết, tay dịu dàng chế trụ gáy của cô, cúi đầu ấn
một nụ hôn ở trên trán cô, giọng lạnh lùng hướng về người phía sau, nói: “La Tình Uyển, cô bớt tranh cãi cho tôi, không có chuyện gì nữa thì đi
ra ngoài, muốn nổi điên cũng đừng ở chỗ này.”

La Tình Uyển tiếp
tục cười, nâng cằm lên nói: “Sao vậy? Anh che chở cô ta như thế làm gì?
Tôi cũng chỉ là cho vợ anh một đề nghị mà thôi, đàn ông như anh cũng đâu thiếu phụ nữ thích, có rất nhiều người muốn chia rẽ các người, trước
khi cưới mà chia rẽ thì coi như có đức, còn sau khi cưới thì gọi là tiểu tam ghê tởm ——”

Cô ta rẽ sang một góc độ khác, tiếp tục liếc xéo Dụ Thiên Tuyết, cười ha ha nói: “Thật sự chúc mừng cô Dụ Thiên Tuyết,
cô là ngoài ý muốn, cô là tiểu tam chuyển chính thức, ha ha, cho nên cô
có thể thỏa thê mà cười nhạo tôi!”

Nói xong, biểu cảm trên mặt cô ta thay đổi, lạnh như băng mà tái nhợt, nghiến răng nói: “Nhưng cô đừng có đắc ý. . . . . . Cô biết trái tim đàn ông rất hay thay đổi không?
Chờ người đàn ông này thay lòng cô sẽ biết rõ là có bao nhiêu đau khổ,
về sau sẽ có rất nhiều người tranh giành chồng với cô, chờ đi! Mùi vị
thống khổ mà tôi đang nếm trải hiện tại là tấm gương cho cô, sau này cô
tuyệt đối tuyệt đối sẽ thống khổ hơn so với tôi, cô có tin hay không?
Không tin lời tôi thì cứ chờ mà xem. . . . . . Xem cô bị anh ta vứt bỏ
phá hủy như thế nào, giống như tôi đây!”

People have diffirrent reasons for the way they live their life. You cannot put everyone’s reasons in the same box – Kevin Spacey Mỗi người có thể có những lý do khác nhau để sống cuộc đời của chính họ. Bạn không thể quy chụp tất cả những lý do đó đều giống như nhau.

Các chương truyện Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,