Em nhớ anh khi điều gì đó thật sự tốt đẹp xảy ra, bởi anh là người em muốn chia sẻ. Em nhớ anh khi điều gì đó làm em sầu não, bởi anh là người rất hiểu em. Em nhớ anh khi em cười và khóc, bởi em biết anh có thể giúp em nhân lên nụ cười vào lau đi nước mắt. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất khi em thao thức trong đêm, nghĩ về tất cả những khoảng thời gian tuyệt vời mà chúng ta ở bên nhau.

Cận Thân Bảo Tiêu chương 336

Cận Thân Bảo Tiêu chương 336 là một trong những tập truyện ngôn tình Cận Thân Bảo Tiêu được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Cận Thân Bảo Tiêu chương 336 ngay.

  • Tác giả: Liễu Hạ Huy
  • Tên truyện: Cận Thân Bảo Tiêu
  • Số chương: 750
  • Số lượt xem: 188
Biết bao chiếc thuyền tình chở đầy hy vọng, thế mà sau cùng phải tan tành… chỉ vì cái thói quen tai hại nhất, là vợ chồng hay chỉ trích lẫn nhau.

Nội dung truyện Cận Thân Bảo Tiêu chương 336

Chuyện gì thế?

Không đánh trúng?

Nhưng rõ ràng Diệp Thu nghe thấy tiếng nặng nề của viên đá đánh trúng vật thể. Hơn nữa, từ sau khi Diệp Thu học được tuyệt chiêu này, vẫn chưa bao giờ thất thủ. Cho dù là bay trên trời, chạy dưới đất, lúc hắn muốn ra tay không ai có thể chạy thoát được.

Viên đá chính là đạn, trong chiến trường, hành vi lãng phí đạn thật ra cũng chính là đang tiêu hao sinh mạng. Cho nên, không nắm chắc, Diệp Thu chưa bao giờ tùy tiện ra tay.

Nhưng sự thật bày ra trước mắt, hai người áo đen đó không chỉ không bị đánh vỡ xương, tốc độ còn nhanh hơn lao về nơi trốn của Diệp Thu. Vừa chạy, súng ngắn giảm thanh trong tay còn bắn ra đạn. Muốn phong kín phía sau khối thân cây, không cho bọn họ có cơ hội chạy trốn và phản kích.

Thất bại của viên đá khiến Diệp Thu trong lòng rất tiếc hoặc là nói rất thất vọng.

Đây cũng giống như ở phương diện kia bạn vốn siêu cường, được người ta gọi là tinh bất hư phát tiểu tây môn, không ngờ có ngày làm đại mỹ nữ cởi trần nằm trước mặt bạn, lúc giơ cao đùi của chính mình, bạn lại không hề phản ứng.

Mức chênh lệch quá lớn này sẽ khiến người ta buồn bực tới thổ huyết.

Lúc tâm trạng Diệp Thu không tốt, Tử La Lan bên cạnh lại sát khí đằng đằng. Từ trước tới nay đều là cô đi giết người, chưa từng có người dám chủ động tới khiêu khích cô. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Những người này, đều phải chết.

Tử La Lan không phải là một phụ nữ bình thường, không phải giết chết con cá mà sợ hãi cuống quýt, thấy máu liền ngất đi. Cô là một kẻ mạnh được chọn ra từ vô số tinh anh, từng trải qua huấn luyện nghiêm khắc tàn khốc nhất thậm chí cực kỳ tàn ác. Cô hút thuốc, uống rượu, giết người với cô mà nói cũng là chuyện cơm bữa.

Lúc Diệp Thu gọi điện thoại cho cô, gọi thẳng tên cô Giang Yến Tử quả thật khiến trong lòng cô khuấy động. Đó là cái tên phong trần đã lâu, cô sắp quên mất rồi.

Mọi người đều gọi cô là Tử La Lan, một cái tên không phải tên.

Cô vốn tưởng rằng sắp quên, hoặc là nói, đã quên rồi. Bởi vì từ trước tới nay cô không ngờ lại nhớ tới nó.

Nhưng lúc Diệp Thu gọi ra ba chữ đó, trái tim cô giống như chuông đồng ngàn năm của ngôi chùa cổ bị gõ mạnh, liền sóng liên miên, vòng nối tiếp vòng, gần muốn té xỉu.

Nhớ tới cái tên này, liền nhớ tới tất cả mọi điều có liên quan tới nó, cuộc tương ngộ đẹp đẽ đó, tình yêu vô ưu bất chấp tất cả đó, những vui buồn đau thương đã qua đi.

Tất cả, tất cả, Giang Yến Tử lại sống lại.

Tắm nước nóng một cái, đốt lò hương bạch đàn, yoga tĩnh tâm, những dao động trong lòng vẫn không thể lắng xuống. Sau khi hút liên tục mấy điếu thuốc, cảm xúc mới dần dần ổn định lại.

Giang Yến Tử rất thích gặp Diệp Thu.

Bởi vì hắn quá giống cha hắn – người đàn ông không thể gọi là phong độ nhẹ nhàng, nhớ tới khiến lòng người tràn đầy yêu mến.

Ở cùng hắn, cho dù không nói câu nào, thế giới nội tâm đã chết trong cô cũng có thể đạt được chút sinh khí. Lúc đó, cô thấy mình có phương hướng, chứ không như ngày trước trong một thế giới hỗn độn, tất cả đều là hư ảo.

Đồng thời cô cũng rất sợ hãi.

Trong mô phạm của tình yêu, nếu bất hạnh mất đi một người, sẽ cố gắng tìm một người thay thế giống người trước. Bởi vì người như thế, dễ dàng khiến cô một lần nữa nảy sinh tình yêu.

Bọn họ giống nhau như thế, có lúc làm cô cho rằng cùng là một người. Lần trước ở hồ nước Nam Loan cảm xúc của mình không khống chế được, ôm lấy hắn khóc lớn chính là điều ngoài ý muốn sao?

Nếu không cẩn thận yêu hắn rồi, có phải luân lý không dung?

Phản bội?

Phản bội cha, yêu con trai?

Kết quả như vậy là điều cô không thể chấp nhận, cho nên, cô không từ chối lời mời của Diệp Thu, nhưng cũng cố gắng khống chế để mình không chủ động tới gần.

Tâm trạng tối nay vốn không tốt, nặng trình trịch, không ngờ gặp phải đánh lén có âm mưu trước này, tức giận trong lòng Tử La Lan bị chọc giận hoàn toàn, ra tay không hề lưu tình, kẻ phản quốc. Chết!

Tử La Lan nắm trong tay ba mũi tên dài, cơ thể dựa vào phía sau cây, sau khi hít thở sâu, cơ thể đột nhiên thoát ra. Sau khi lộn liên tục hai vòng tránh truy kích của viên đạn trên mặt đất, cơ thể đứng vững, uốn cung bắn, liền một mạch, kẻ đánh lén bên kia đánh tới còn chưa kịp tránh, đã bị ba mũi tên dài xuyên qua đầu. Mặc dù không thể mạnh mẽ như đàn ông, cũng muốn đi chiến đấu như đàn ông.

Tiếng bước chân của đối phương càng lúc càng gần, sau khi Diệp Thu chuẩn bị tâm trạng, rút một con dao găm từ chân ra, nghiêng tai lắng nghe. Sau khi tiếng súng trong tay bọn họ ngừng hẳn, cơ thể đột nhiên nhảy từ phía sau ra, vung dao găm hung hãn về phía hai bóng đen khổng lồ kia.

Phập!

Đường dao sắc bén vạch rách cánh tay của kẻ đánh lén, sau đó nhanh chóng xuất tuyệt chiêu lên gối, một cước đá trúng bộ hạ của bóng đen bên trái.

Bóng đen lảo đảo lùi sau mấy bước, nhưng không bị ngã, giống như không chịu bất cứ thương tổn gì, ngồi xổm người xuống, cũng rút dao găm từ bắp chân, giương nanh múa vuốt đánh về phía Diệp Thu.

Không đúng, rất không đúng.

Diệp Thu biết uy lực tuyệt chiêu lên gối của mình, hắn không phải là người nghiệp dư như Đường Quả, hắn là đích truyền chính tông, uy lực, lực và góc đưa chân tuyệt đối không phải không chuyên nghiệp tiêu chuẩn như Đường Quả. Nhưng Đường Quả có thể một cước đánh ngã người đàn ông bình thường, sao mình đá trúng hắn, hắn lại không hề có bất cứ vấn đề gì.

Bộ hạ của đàn ông là một trong những vị trí nhạy cảm, nếu ở giữa chỗ hiểm, lại càng đau đớn thót tim, một cước có thể khiến người ta mất đi khả năng phản kháng.

Lẽ nào những người này đều là phụ nữ?

Nhưng cho dù phụ nữ không mọc thêm khối gì đó, lẽ nào cũng không biết đau sao?

Có huyền cơ.

Suy nghĩ Diệp Thu thay đổi nhanh chóng, nhưng người không dừng lại chút nào, nắm dao găm và đánh vô cùng cao hứng với hai bóng đen. Thân thủ của hai người này rất giỏi, xuất chiêu hung mãnh độc ác, hơn nữa có đi không về, hoàn toàn là cách đánh lấy mạng đổi mạng, càng tồi tệ hơn là, dao Diệp Thu rạch trên người họ từng vết từng vết, hai người vẫn như không có cảm giác.

Người ta không sợ chết, lại không sợ đau, thế này còn đánh thế nào?

May mà thân pháp của Diệp Thu tốc độ nhanh nhẹn, nếu không đúng là bị bọn họ cho bỏ xác lại đây rồi.

“Không cần để sống. Tôi biết bọn họ là ai, đâm vào yết hầu bọn họ, làm hệ hô hấp của họ mất tác dụng.” Tử La Lan sau khi giải quyết xong đối thủ bên đó của mình, đứng sau Diệp Thu nhắc nhở.

Diệp Thu quả thật muốn bắt sống một tên, oan có đầu nợ có chủ, vô duyên vô cớ bị người ta tập kích, phải tìm chủ nhân sau trò này.

Sau khi nghe thấy lời của Tử La Lan, Diệp Thu cũng không muốn đấu quanh với ý nghĩ bắt sống họ, đao pháp bỗng chốc trở lên sắc bén, hơn nữa chuyên xuất chiêu đánh tới cổ họ.

Hai bóng đen kia nghe thấy lời của Tử La Lan, trong lòng cũng hoảng hốt, không ngờ có người vừa nhìn đã nhìn ra điểm yếu của họ. Cho nên lúc đánh nhau với Diệp Thu, càng liều mạng, có lúc tình nguyện để Diệp Thu cắt một dao vào cánh tay hoặc ngực, cũng bảo vệ yết hầu cẩn thận.

Tử La Lan tay giơ cung dài yểm trợ cho Diệp Thu phía sau, đề phòng có người khác ẩn ở phía sau. Cánh rừng này tối khác thường, giơ tay không nhìn thấy năm ngón, nếu không phải thị lực của những người như bọn họ khác hẳn người thường, không có phụ trợ của thiết bị chiếu sáng, sợ là ngay cả đường cũng đi không vững.

Nghe nói ba năm trước con trai của một phó cục trưởng và bạn tham gia hoạt động săn bắn của hội Hiên Viên, kết quả mấy người tự cao, không mang thiết bị chiếu sáng, lại sơ ý chủ quan, bị hai con sói hoang mò tới bên người tấn công trở tay không kịp, bạn hắn bỏ lại hắn bỏ chạy, hắn sống sờ sờ mà bị sói xé thành khối vụn.

Chuyện này dẫn tới làn sóng hoảng sợ, các bộ ngành có liên quan vào cuộc, hoạt động săn bắn bị dừng lại.

Hậu thuẫn của hội Hiên Viên rất mạnh, mà hậu thuẫn của phó cục trưởng đó không đủ hùng mạnh, sau một thời gian điều tra, sự việc cũng không giải quyết được gì.

Hoạt động săn bắn xảy ra sự kiện tử vong không chỉ một lần nữa được tổ chức lại, mà còn chiếm được hưởng ứng và mưu cầu danh lợi của rất nhiều người.

Vì cái gì? Kích thích?

Diệp Thu càng đánh càng bực bội, ở trước mặt một người phụ nữ động thủ với người khác, lại chậm chạp không thể giành thắng lợi, một chuyện mất mặt cỡ nào.

Hơn nữa người phụ nữ này mới vừa biểu diễn một tuyệt chiêu, ba mũi tên cùng bắn ra, mạnh mẽ đem cái tên xui xẻo kia bắn thành nhím

Cũng không phải nói thực lực của Diệp Thu không bằng Tử La Lan, mà là vì Tử La Lan chiếm được tiên cơ, trong bóng tối đạn cung tiễn là khó tránh nhất, hơn nữa cô chạy nước rút nhanh, lúc đối phương còn chưa phản ứng lại liền đánh chết hắn.
Diệp Thu lại khác, lúc hắn liều mạng với người khác, đối phương đã đủ cảnh giác. Hơn nữa lời của Tử La Lan mặc dù nhắc hắn tấn công cổ bọn họ, đồng thời cũng nhắc bọn họ liều mạng bảo vệ cổ. Hơn nữa những người này không biết là những kẻ biến thái từ đâu ra, vết dao bình thường hoàn toàn không thể ảnh hưởng tới việc tấn công của bọn họ. Có một lần Diệp Thu dùng dao găm rạch một vệt dài dài trên ngực của một người. Nhưng người này không chỉ không kêu đau, ngược lại giống như ăn rau chân vịt (thuốc tăng lực, hình như có một bộ phim hoạt hình nào đó nói về một chàng thủy thủ cứ ăn rau chân vịt là thành lực sĩ, phim của Nga thì phải, ko nhớ nữa), vung dao găm cũng càng thêm mạnh.

Dao găm của Diệp Thu là do câu lạc bộ cung cấp, chất lượng có thừa, nếu không cùng liều mạng với hai người này lâu như vậy, sợ là sớm đã uốn cong rồi.

Không mất chút công sức thì không được rồi, hai người này đúng là đáng ghét, cứ tiếp tục dây dưa với họ thế này, nếu lại thêm vài tên quái vật nữa tới thì làm thế nào?

Diệp Thu vốn vẫn không đủ tin tưởng Tử La Lan, không muốn để lộ trước mặt cô quá nhiều. Hiện giờ cũng không quan tâm quá nhiều như vậy.

Cơ thể Diệp Thu nhanh chóng lùi sau, sau đó dựa vào một cây lớn, hai chân duỗi sau, sau đó lấy cách lui sau leo lên một cây lớn, khom gối ngồi xổm, sau đó đánh mạnh về phía trước, cơ thể mượn lực đẩy của cây lớn bay cao lên.

Diệp Thu như đại bàng giương cánh, cơ thể bay lên cao trong không trung, từ cao áp xuống hai người kia. Mặc dù nhìn không rõ biểu hiện bộ mặt của hai người đàn ông kia, nhưng Diệp Thu lại có thể cảm thấy sự kinh hoảng của bọn họ.

Một chân Diệp Thu đá rơi bóng đen bên trái đang giơ mũi dao găm nhọn sáng loáng lên, sau đó lấy tư thế một đồng tử bái quan âm đánh xuống, một dao đâm vào cổ hắn

Sát!

Sát! Sát!

Sau khi dao găm cắm vào cổ bóng đen, Diệp Thu lại dùng lực, liên tục kéo ba lần, chặt đứt một nửa cổ bóng đen đó.

Bạn cần sức mạnh, nghị lực nên cuộc sống đã đặt ra những khó khăn nghịch cảnh để bạn vượt qua và trở nên mạnh mẽ hơn

Các chương truyện Cận Thân Bảo Tiêu

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,