Tất thảy mọi vấn đề đều là vấn đề của bản thân.

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 42

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 42 là một trong những tập truyện ngôn tình Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 42 ngay.

  • Tác giả: Cổ Phán Quỳnh Y
  • Tên truyện: Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài
  • Số chương: 281
  • Số lượt xem: 266
Thành thật có thể không mang lại nhiều bạn bè nhưng nó luôn mang lại những người bạn đúng nghĩa.

Nội dung truyện Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 42

Chương 103    Ngoài ý liệu

 

 Khi đi ngang qua cửa phòng ngủ của hắn, nàng sợ hãi hắn sẽ đột nhiên mở toang cửa phòng gọi lại mình, chạy vội đi qua.

Một hơi chạy đến phòng ngủ, tay chân luống cuống khóa chặt  cửa, cảm giác vẫn không quá an toàn, lại đưa ghế chặn trước cửa, thế này mới hơi an tâm.

Buông ba lô xuống, thở phào ngồi xuống ghế, sau đó lại nghĩ ra hắn thường xuyên dùng di động liên hệ với mình, nhanh chóng khóa máy. Vừa thấy thời gian đã hơn mười một giờ, ngày mai còn muốn đi tòa soạn phỏng vấn xin việc, vẫn nên đi nghỉ sớm một chút mới tốt.

Vừa mới chạy làm cả người ra mồ hôi, cảm giác dính dính, nàng cầm một bộ quần áo sạch sẽ đi vào phòng tắm, tắm một trận nước ấm, nằm xuống giường.

Nếu hắn gọi điện cho mình, nếu đánh không thông, có thể sẽ đến gõ cửa, nàng ôm lấy chăn nghĩ ngợi một chút vấn đề này, tinh thần thoáng chốc trở nên khẩn trương, nằm trên giường nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Thời gian đi qua từng chút một, chuyện gì cũng không xảy ra, không có thanh âm khác thường nào rơi vào lỗ tai, chỉ còn tiếng đồng hồ báo thức kêu tí tách đều đặn.

Mí mắt của nàng càng ngày càng nặng, dần dần thiếp đi.

Lúc đang ngủ, cảm giác có gì đó ấm áp chui vào trong chăn. Nàng xoay người, tiếp tục ngủ, dần dần cảm thấy không thích hợp, thân thể bị cảm giác mát lạnh xâm nhập, nhưng lại ngửi thấy mùi cồn gay mũi.

Mùi cồn? Nàng mở đôi mắt còn ngái ngủ, qua ánh đèn bên ngoài chiếu vào mà nhìn thấy khuôn mặt tuấn mĩ tà tứ phủ lên mặt mình, hô hấp dồn dập phun lên mặt.

Doãn Lạc Hàn…Nàng cả kinh định kêu lên sợ hãi, đôi môi vừa mở đã bị hung hăng hôn lên, cánh tay nóng bỏng giữ chặt eo nhỏ, hai thân thể dính sát vào nhau, cái lưỡi linh hoạt tiến vào  miệng nàng , cuồng loạn đòi lấy vị ngọt ngào của  nàng.

Hắn vào bằng cách nào? Không phải nàng đã khóa chặt cửa, còn chặn thêm cái ghế vào sao? Nàng dúng hết toàn lực đẩy hắn, giãy dụa khỏi hắn xâm phạm, hắn bị đau rời đi môi nàng, nàng thừa cơ đẩy ra hắn, xoay người muốn xuống giường.

Tóc truyền đến cảm giác đau đớn sâu sắc, ngăn nàng chạy trốn, hắn dùng lực kéo lại, nàng lại ngã vào giường.

“Đau quá…” Nàng kinh hô, đau đớn khiến nàng trào cả nước mắt, liều mạng giữ chặt bàn tay đang kéo tóc mình, “Buông ra… Buông ra… anh muốn làm gì…. Đừng đụng vào tôi… Bỏ tay anh ra…”

“Không cần tôi đụng, vậy cô muốn ai đụng, hử? Cô nói…” Hắn kéo tóc nàng về phía mình, mùi cồn nồng nặc xông vào mũi. Hắn uống rượu, hơn nữa uống còn không ít.

“Không có, không có ai. Anh buông tôi ra trước, tôi đau quá.” Tóc bị hắn kéo rất đau, ngữ khí của nàng nháy mắt mềm xuống. “Cũng không thể buông tôi ra trước?”

Giọng điệu mềm mại của nàng hình như cũng không có tác dụng với hắn, da đầu vẫn truyền đến đau đớn, nàng cắn răng cố gắng chống đỡ.

Dưới ánh sáng lờ mờ, lửa giận thiêu đốt bùng lên trong con ngươi u ám, hắn giống như một con sư tử tích tụ quá nhiều tức giận, nguy hiểm kề sát vào mặt nàng.

“Nói cho tôi biết, cô rốt cuộc là cái gì? Vì sao bóng dáng của cô luôn luôn hiện lên trước mắt tôi? Cô cùng Chính Vũ thực vui vẻ đi. Mỗi ngày hai người đều gặp mặt sao? Hay là các người cũng giống chúng ta tiếp theo ngã nhào trên giường, điên cuồng…”

“Câm mồm, câm mồm, câm mồm…” Nàng nháy mắt thở hồng hộc, vung tay đánh tới tấp lên người hắn, “Anh vô sỉ… Tôi cùng Kim Chính Vũ là trong sạch… Không giống anh nói như vậy…”

“Trong sạch? Hừ, cô coi tôi thành đứa ngốc sao?” Hắn lạnh lùng cười, coi ngươi đen lóe lên nhuệ khí lãnh khốc, bàn tay bóp chặt cổ tay nàng, hai chân rắn chắc ngăn chặn, giam chặt nàng trong người.

“Vốn tôi khinh thường đụng vào cô, nhưng là cô lại chọc giận tới tôi…” Hắn nheo hai mắt, cố ý nói một chút, phun ra lời nói châm chọc mười phần. “Sau khi học xong cô luôn làm công khắp nơi, chứng tỏ cô rất yêu tiền. Kim Chính Vũ của cải phong phú, vì thế cô mới lên giường với cậu ta đi.”

“Câm mồm!” Nàng nhất thời cứng đờ cả người, lớn tiếng hét lên, “Rốt cuộc anh muốn tôi nói bao nhiêu lần mới chịu tin tưởng tôi, tôi cùng Kim Chính Vũ trong lúc đó là trong sạch, anh cho là tất cả đàn ông đều ti bỉ vô sỉ như anh sao? Anh buông ra… Có nghe hay không…”

Nàng dùng hết sức lực vặn vẹo thân thể, nhưng hắn nắm chặt quá, nàng căn bản không thể động đậy, vì tức giận mà cả người run run.

Hắn hừ lạnh nhìn nàng dưới thân mình, một phen nắm lấy cằm nàng, “Nếu cô là tình phụ của tôi, cô chỉ có thể là của một mình tôi, hiện tại cô đã xúc phạm tới giới hạn của tôi, cô nên vì hành vi của mình mà trả giá đại giới.”

“Tôi biết anh coi thường, như vậy xin mời anh đừng đụng vào tôi.” Nàng buông tự tôn, tự mình nhún nhường, chỉ có thể sử dụng ngôn ngữ tránh khỏi cái hắn gọi là trừng phạt.

“Không, em sai lầm rồi…” Hắn tà lãnh cười khẽ, bạc môi nở nụ cười mang chút khinh miệt, “Tôi chưa bao giờ làm giao dịch mà thâm hụt tiền vốn, nếu tôi đã bỏ ra nhiều như vậy thời gian cùng tinh lực làm cho em ngoan ngoãn thành tình phụ của tôi, đương nhiên cuối cùng tôi phải nghĩ biện pháp đòi lại một ít. Thí dụ như, thân mình xinh đẹp quyến rũ của em…”

Hắn một mặt thốt ra những lời tàn nhẫn, một mặt dùng ngón tay thon dài du di xuống dưới, xẹt qua chiếc cổ mảnh khảnh, xé bỏ áo ngủ trên người nàng, vải dệt phát ra âm thanh thúy liệt thật dài, nháy mắt đã lộ ra một mảng lớn da thịt trước ngực.

Ánh mắt nóng rực của hắn dừng trước nơi to lớn đẫy đà, nàng cắn lấy môi, đột nhiên phát lực, bỏ ra bàn tay đang nắm chặt cổ tay mình, ý đồ đào thóat, ai ngờ hắn phản ứng nhanh hơn, chỉ ba giây ngắn sau đã phản ứng lại.

“Em muốn chạy trốn sao?” Thanh âm quỷ mị của hắn vang lên sau người nàng.

Nháy mắt, nàng chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, thân thể một lần nữa trở lại giường, lần này cả người hắn như một tảng núi đè lên, quần lót trong lúc giãy dụa đã bị hắn rút đi.

“Đồ ma quỷ… Buông…. Anh có nghe hay không… Đồ cầm thú…..”

Hắn không biết lấy một mảnh vải nhỏ từ đâu chói chặt lấy hai tay vung loạn của nàng, nàng ngẩng đầu nương ánh đèn ngoài cửa sổ nhìn thấy là một chiếc caravat.

Chương 104 Sẽ không trả lời

(Hờ nhẹ nhé các Tình yêu

)

 “Anh muốn thế nào? Anh buông…. Buông….” Thân thể nàng bị hắn vây chặt dưới thân, thân thể mềm mại ôn nhu không ngừng vặn vẹo, cùng thân thể hắn không thể tránh né ma sát ra hỏa hoa ái muội.

“Đàn bà nói một đằng nghĩ một nẻo, xem ra em đã muốn khẩn cấp…”

Hắn trêu tức cười, cúi người dùng đôi môi thấm ướt liếm cắn vành tai mẫn cảm của nàng, tiếng nói trầm thấp vang lên bên tai nàng làm người ta chếch choáng say như rượu nguyên chất.

Hắn cắn từ sau tai một đường uốn lượn xuống, từ từ đến trước ngực nàng. Một bàn tay xẹt qua vùng bụng bằng phẳng của nàng, cảm giác điện giật tê dại mà sảng khoái nhanh chóng xuất hiện, cũng khuếch tán đến từng ngóc ngách trong cơ thể.

“Không cần… Đừng… Đừng như vậy….” Nàng kịch liệt lắc đầu, khuôn mặt nhẵn nhụi hiện lên đỏ bừng e lệ, cố gắng kháng cự cảm giác kì diệu khi bàn tay hắn đụng vào.

Vài lần trước, hắn luôn thẳng thừng, cho tới bây giờ cũng không dụ hoặc âu yếm nàng, nàng phát hiện ý chí của mình càng ngày càng mơ hồ, toàn thân xụi lơ vô lực, giống như sắp tan  biến mất.

“Chính Vũ cũng từng chạm qua em như vậy sao?” Hắn vội vàng đùa chơi với nàng, còn không quên thấp giọng hỏi: “Ở trên giường, em thích hắn hay thích tôi hơn?”

Hắn nói càng ngày càng quá quắt, cũng càng ngày càng khó nghe, nàng nhắm mắt lại, không nói được một lời, rõ ràng không để ý tới hắn, hắn cảm thấy không thú vị tự nhiên sẽ không tiếp tục hỏi nữa.

Con ngươi đen nóng rực của hắn trói chặt nàng, giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng nàng, tà mị cười nhẹ vài tiếng: “Không nói phải không? Tôi sẽ làm em mở miệng…”

Ngón tay hắn bắt đầu tùy ý trêu chọc, chỗ sâu nhất trong cơ thể trở nên khô nóng làm nàng bất an. Nàng ý đồ muốn cảm quan đình chỉ vận chuyển, nhưng dưới sự khiêu khích cuồng dã của hắn, miệng nhịn không được tràn tiếng rên rỉ nhỏ vụn, lúc này toàn bộ giác quan của nàng đã rời bỏ suy nghĩ của nàng, thân thể chỉ trào lên từng đợt đừng đợt sóng vui thích.

Hắn khó nhịn nắm lấy thắt lưng của nàng, nàng sợ hãi theo bản năng lùi lại, nhưng hắn không cho nàng cơ hội, nháy mắt đã mạnh mẽ tiến nhập nơi mềm mại của nàng.

Nàng không thể tự hỏi, đảo mắt đã bị ném lên tầng mây sung sướng, sau đó lại bị ném xuống sóng triều mãnh liệt, chỉ có thể bị động mặc hắn ta cần ta cứ lấy.

Một tiếng than nhẹ cao vút hỗn hợp tê rống trầm thấp, hai người cùng rơi vào vực sâu của khoái cảm điên cuồng….

Sóng triều cuồng tứ thối lui, dư vị vẫn như cũ thật lâu thật lâu hiện hữu trong thân thể hai người, hô hấp đục ngầu xen lẫn mùi cồn lao thẳng vào gương mặt non mịn.

“Em cũng thực thích không phải sao?”

Bên tai là tiếng châm biếm tùy ý của hắn, nàng cắn lấy môi dưới, tránh mặt hắn, hãy còn thở hổn hển, cảm thấy chính mình thật đáng giận, rõ ràng… Rõ ràng không được đắm chìm trong đó, lại không tự chủ được mà luân hãm trong từng đợt sóng triều *** hắn gây cho nàng.

Nàng thật sự chán ghét chính mình…

“Hiện tại ở trên giường, em thích Kim Chính Vũ hơn, hay vẫn là tôi?” Hắn nâng cằm nàng lên, để mặt nàng đối diện với khuôn mặt tuấn tú nhưng tràn ngập đùa cợt tà ác.

“Ma quỷ.” Nàng nghiến răng lên án, cự tuyệt vấn đề làm người ta buồn nôn, khuôn mặt nhỏ nhắn tránh thoát khỏi kiềm chế, giật giật hai tay bị trói, đầu caravat bị hắn cột vào mép giường, “Anh mau thả tôi ra.”

“Em còn chưa trả lời vấn đề của tôi, nếu em không nói, chúng ta đây tiếp tục…” Hắn cố ý kéo dài thanh âm, khóe môi lộ ra nụ cười tà ác tàn nhẫn.

Hắn lại đè lên nàng, không hề báo động trước lại tiến vào một lần, nàng kêu sợ hãi một tiếng, thần kinh vừa mới trầm tĩnh lại tiếp tục bị kéo căng, thể lực tiêu hao nhiều quá, nàng không còn chút sức nào, căn bản không thể thoát khỏi.

Hắn không cho nàng cơ hội thở dốc, luật động mạnh mẽ, ngọn lửa mới tắt trong cư thể lại một lần nữa bùng lên, thiêu đốt, nhắm chặt hai mắt, thân thể theo động tác của hắn cùng nhau lên đỉnh núi. Mặc dù nội tâm thống hận chính mình, nhưng vẫn không thể ngăn cản hắn mang đến cho mình từng đợt đánh sâu vào đầy sung sướng như cũ.

Hồi lâu qua đi, thể lực tiêu hao quá lớn, nàng buồn ngủ.

Khuôn mặt tuấn tú nhưng u ám hiện lên chút tàn nhẫn, tay hắn gần như thô lỗ nắm chặt cằm nàng, mang theo nồng đậm tức giận.

Nàng ăn đau phải mở mắt ra, liền đối diện với ánh mắt như ẩn giấu hàn băng ngàn năm, bạc môi tối tăm mím lại, nhẹ xuất ra một dòng khí vô cùng lạnh lẽo, “Em còn không trả lời vấn đề của tôi…”

“Anh vô sỉ… Tôi cùng anh ấy không xấu xa như anh nghĩ…” Nàng xoay người muốn tránh đi tay hắn, nhưng hắn càng nắm chặt thắt lưng của nàng.

“Đau… Không cần… Đừng đến nữa…” Nàng kêu sợ hãi, không tự giác cầu xin, ” Hôm nay xin anh buông tha tôi, tôi mệt mỏi quá…”

“Tôi nói rồi em còn chưa trả lời câu hỏi của tôi, tôi sẽ vẫn làm cho đến khi em chủ động mở miệng mới thôi.” Hắn lạnh lùng cười nhẹ, động tác ở nơi mềm mại chợt nhanh hơn.

Nàng thở hổn hển không kiềm chế được, nàng sẽ tuyệt đối không trả lời câu hỏi khuất nhục kia, nàng sẽ không như hắn mong muốn, tuyệt không…. Lúc hắn lại một lần nữa tiến và nàng, nàng nghĩ  như vậy.

Nàng thống khổ cắn môi, yên lặng thừa nhận tiết tấu của hắn, cầu mong nó mau chấm dứt. Hắn điên cuồng mà giữ lấy nàng, hệt như một con ngựa hoang mãi không ngừng nghỉ….

Hắn không biết chính mình làm sao vậy, hắn chưa bao giờ như đêm nay như vậy, tràn ngập hứng thú với thân thể nàng.

Từ đêm hắn không muốn chạm vào nàng, hắn liền không bước vào biệt thự này, sau đó mặc nàng bị trục xuất, tự sinh tự diệt.

Vậy mà, đêm nay hắn nhìn thấy nàng cùng Kim Chính Vũ tay nắm tay đi đến trước mặt mình, hắn tinh tường cảm thấy nội tâm có một loại cảm giác bị phản bội.

Đã không có hắn, người đàn bà này không chịu được cô đơn, đảo mắt đã quấn lấy Chính Vũ.

Chơi với Chính Vũ từ nhỏ, tốc độ đổi bạn gái của Chính Vũ tuyệt đối tương xứng với hắn, nghĩ đến khối thân thể mềm mại dưới thân cùng từng bị Chính Vũ đối đãi qua, nội tâm hắn liền dâng một ngọn lửa giận không thể dập tắt.

 

 

People have diffirrent reasons for the way they live their life. You cannot put everyone’s reasons in the same box – Kevin Spacey Mỗi người có thể có những lý do khác nhau để sống cuộc đời của chính họ. Bạn không thể quy chụp tất cả những lý do đó đều giống như nhau.

Các chương truyện Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,