Tất thảy mọi vấn đề đều là vấn đề của bản thân.

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 108

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 108 là một trong những tập truyện ngôn tình Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 108 ngay.

  • Tác giả: Cổ Phán Quỳnh Y
  • Tên truyện: Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài
  • Số chương: 281
  • Số lượt xem: 209
People have diffirrent reasons for the way they live their life. You cannot put everyone’s reasons in the same box – Kevin Spacey Mỗi người có thể có những lý do khác nhau để sống cuộc đời của chính họ. Bạn không thể quy chụp tất cả những lý do đó đều giống như nhau.

Nội dung truyện Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài chương 108

Chương 237: Không chút giấu diếm

“Chúng mình … ” Nàng vừa trả lời, ai ngờ Chính Vũ lại giành trước nói “Cuối tuần sau.” 

 

 “Thật sự là cuối tuần sau sao?” Chỉ Dao tưởng mình nghe nhầm, lại hỏi lại “Kim Chính Vũ, anh không gạt tôi đấy chứ.”

“Đương nhiên, hôm nay Mân Mân đã đồng ý đính hôn với tôi rồi.” Kim Chính Vũ gật đầu.

Trong phút chốc, Doãn Lạc Hàn ngồi bên cạnh xoay mặt nhìn nàng, đôi mắt sâu không lường được bắn thẳng đến nàng, như nhìn thẳng vào tâm can nàng, làm người ta không rét mà run.

Nàng không cam lòng yếu thế trừng mắt nhìn hắn một cái, người này hôm nay sao lại như vậy chứ, hắn nhìn chằm chằm nàng làm gì, chẳng lẽ là bởi chuyện đính hôn? Nhưng nàng và Kim Chính Vũ đính hôn liên quan gì đến hắn, hắn ghen tị sao, ghen tị nàng cũng có thể có được hạnh phúc, thật sự là tên vô lại mà.

Nàng mím môi quay mặt đi, kì thật lúc Kim Chính Vũ nói cuối tuần sau đính hôn, nàng cũng thực hoảng sợ, không nghĩ tới lại nhanh như vậy. Bất quá nàng cũng không muốn hiện tại trước mặt Chỉ Dao và Doãn Lạc Hàn lại phản đối, như vậy sẽ làm Chính Vũ mất mặt, vì vậy nàng tính tìm thời gian thích hợp hỏi Chính Vũ một chút.

Chỉ Dao khẽ vỗ tay, vui vẻ nói “Mân Mân, tốt quá đi! Hai người sắp đính hôn, nói như vậy, kết hôn cũng cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi, hôn lễ bốn người mà mình hi vọng xem ra có thể thành hiện thực rồi! Ha ha…… Thật tốt quá!”

Kim Chính Vũ mở to mắt nhìn Chỉ Dao, tựa hồ là lo lắng đến đề nghị đó. Mân Huyên cúi đầu uống nước, trộm nhìn Doãn Lạc Hàn một cái, đôi mắt hắn tĩnh lặng, như là trầm tư lắm.

Bữa tối ánh nến đèn cầy bốn người kì quái cuối cùng cũng qua đi, mọi người đứng lên, Mân Mân cảm thấy hơi chóng mặt, thân thể loạng choạng như sắp ngã đến nơi, vừa may có một cánh tay rắn chắc đỡ lấy nàng.

Hơi thở quen thuộc phả vào gương mặt, nàng định thần, giương mắt nhìn gương mặt tuấn mỹ của Doãn Lạc Hàn trước mắt, vội vàng gạt tay hắn ra đứng lên.

“Mân Mân, em nhất định là uống nhiều quá rồi, sớm biết như vậy, vừa rồi tôi đã không cho em cùng Chỉ Dao uống nhiều như vậy.” Kim Chính Vũ chạy tới đỡ lấy nàng “Mân Mân, tôi đưa em về.”

Thật ra nàng cũng mới chỉ uống non nửa chén rượu, đầu óc vẫn rất tỉnh táo, chỉ là khi nãy không hiểu sao lại hơi cảm thấy chóng mặt mới đứng không vững như vậy. Nàng quay đầu lại nhìn Chỉ Dao, thấy Chỉ Dao hình như bị say, đang gục trên mặt bàn, bất quá cũng không cần lo lắng, Chỉ Dao còn có Doãn Lạc Hàn đưa về.

“Cẩn thận một chút.” Chính Vũ giúp nàng ngồi vào trong xe, thắt dây an toàn cho nàng.

Đi được một đoạn, nàng có cảm giác buồn nôn vô cùng, nhưng lại cố gắng nhịn xuống, hiện tại đang ở trong xe của Kim Chính Vũ không thể nôn được, nhìn ra ngoài đường thấy cũng cách nhà không còn xa lắm, nàng tự nhủ cố nhịn một chút vậy.

“Mân Mân, em không thoải mái sao? Có phải buồn nôn không?” Chính Vũ soái khí trên mặt đầy lo lắng, một mặt lái xe, một mặt chú ý đến nàng.

Nàng lắc lắc đầu, cố gắng kìm xuống cảm giác khó chịu “Không, tôi vẫn khỏe, chỉ là buồn ngủ thôi.”

“Ừ, tốt, tôi sẽ mau mau đưa em về.” Hắn vén vài sợi tóc vương lung tung trên má nàng, dẫm chân ga, xe thể thao bỗng vút lên như tên bắn.

Khoảng mười phút sau, hắn đỡ nàng vào trong phòng, đặt nàng ngồi ở sô pha rồi quay đầu chạy hướng toilet.

Nghĩ đến toilet còn có đồ dùng của Doãn Lạc Hàn, không thể bị Chính Vũ nhìn thấy, nàng hơi nhảy dựng lên, nhất thời đầu gối đá đến bàn trà, phát ra tiếng vang.

“Đau quá!” Nàng ôm chân, kêu lớn.

Chính Vũ hoảng sợ chạy về phía nàng “Mân Mân, sao em lại không cẩn thận như vậy chứ? Đau lắm phải không? Để tôi đi lấy thuốc bôi cho em.”

Nói xong, hắn vén ống quần nàng lên, xem xét đầu gối của nàng, nàng trốn tránh “Không sao đâu….. không sao…. Chính Vũ, tôi khát quá, cậu đi lấy cho tôi chút nước nhé.”

“Được, em chắc chắn là không sao chứ?” Chính Vũ vẫn rất lo lắng, trong mắt toát ra thần sắc thương tiếc vô cùng.

“Tôi thật sự không sao mà! Tôi có phải trẻ con đâu.” Nàng bình tĩnh nói, cảm giác áy náy đột nhiên trào dâng, Chính Vũ đối với nàng rất tốt, bọn họ sắp đính hôn, nhưng là nàng lại cùng Doãn Lạc Hàn liên lụy không rõ, nàng thật sự cảm thấy chán ghét chính mình.

Nửa giờ sau, Chính Vũ đi, nàng đứng ở ban công, nhìn hắn ngồi vào xe, hướng nàng vẫy vẫy tay, nàng cũng giơ tay lên, trong lòng nghẹn ngào nói, Chính Vũ, đừng đối tốt với tôi như vậy, tôi thật sự không đáng đâu.

Nhưng là đáp lại nàng chỉ có ban đêm tĩnh mịch, một hơi gió lạnh bỗng chui thẳng vào trong người, nàng khẽ rùng mình, đóng cửa ban công lại, trở lại vào phòng ấm áp, một thân ảnh cao lớn không hề báo trước dừng ở trong tầm mắt.

“Anh……… Anh vào bằng cách nào?”

Nàng rút lui từng bước, khủng hoảng nhìn ngoài cửa sổ lại nhìn hắn, người này không phải đưa Chỉ Dao về nhà sao? Như thế nào lại sớm như vậy xuất hiện ở trong phòng của nàng? Chẳng lẽ hắn biết độn thổ sao?

Hắn khoanh hai tay trước ngực, khóe môi đùa cợt “Các người xong việc chưa? Sự xuất hiện của tôi hình như cũng không có làm phiền đến hai người mà.”

“Tôi cùng Chính Vũ rất trong sạch, không giống như anh lúc nào cũng chỉ làm những chuyện xấu xa.” Nàng nhất thời trong cơn giận dữ, hai đấm nắm chặt ở trước ngực, hận không thể một đấm vào mặt hắn một cái “Anh tới đây làm gì? Nơi này không chào đón anh.”

Hắn đối với lời của nàng hoàn toàn phớt lờ, đôi mắt tối đen xẹt qua một chút lạnh lẽo “Em thật sự định đính hôn cùng Chính Vũ?”

“Phải, chúng tôi định đính hôn, vì thế mời anh rời đi đi.” Nàng chỉ tay hướng cửa, lạnh lùng nói.

“Không cần em phải mời, tôi sẽ tự đi.” Hắn đi tới cửa, khẽ nhíu mày, người này hôm nay thật khác thường.Chương 238: Đưa nàng nhà trọ

“Không cần em phải mời, tôi sẽ tự đi.” Hắn đi tới cửa, khẽ nhíu mày, người này hôm nay thật khác thường.

 

Hắn mở cửa, cất bước đi ra ngoài, nàng chạy tới muốn đóng cửa, đúng ngay lúc này, hắn dừng lại, khoé môi gợi lên một chút châm biếm, đột nhiên nói ra một câu “Cùng Chính Vũ đính hôn, em cảm thấy xứng sao?”

Nàng đang đóng cửa, nghe được câu đó, nháy mắt nổi trận lôi đình, rốt cuộc kiềm chế không được chính mình, tiến lên một chút, dùng quyền đánh hắn. 

“Doãn Lạc Hàn, anh ở đây châm chọc nói móc tôi, anh…. tên khốn nạn này! Khốn nạn!! Tôi mất đi trong sạch, còn không phải bị anh làm hại sao…. Đáng giận… Đáng giận…. tên khốn nạn… Anh làm nhiều chuyện xấu như vậy, đáng ra phải xuống địa ngục sớm…. Anh chết đi ….”

Doãn Lạc Hàn cúi đầu khẽ cưỡi, ôm kẻ thần kinh là nàng, cầm lấy một đấm dừng ở trên người mình, cánh tay dài vung lên, phía sau sầm một tiếng, cửa khép lại.

 Tiếng vang thật lớn làm nàng sửng sốt, nàng phục hồi tinh thần, ra sức đẩy hắn ra, người này hành vi thật là xấu xa, biết rõ trên người nàng không mang chìa khoá, còn cố ý làm như vậy. Chán ghét hắn, nàng hoàn toàn chán ghét hắn.

Nàng hung hăng trừng mắt nhìn hắn, thân thủ phóng tới trước mặt hắn “Tôi muốn đi vào, đem chìa khoá đưa cho tôi. Đừng nói anh không có, tôi biết anh có vụng trộm làm thêm một cái chìa khóa nhà tôi.”

Tay hắn nhẹ nắm chậm rãi, như là muốn đem cái gì đó trong tay đặt lên tay nàng, bất thình lình, hắn lại nắm trụ cổ tay nàng, dùng sức kéo nàng, lập tức chạy xuống lầu.

Nàng hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, thân thể đã bị túm xuống lầu, bản năng từng bậc thang từng bậc thang vượt qua, phòng nàng ở lầu hai, vài bước đã chạy đến dưới lầu.

Hắn căn bản không đem chìa khoá đưa cho nàng, nàng cả kinh nuốt một ngụm khí lạnh, cổ tay bị hắn bắt lấy vặn vẹo, tay kia thì gỡ tay hắn ra.

“Anh…… tên khốn nạn… anh buông … buông……. Tôi hiện tại với anh không quan hệ, anh đừng bám lấy tôi……….”

“Có hay không quan hệ, em không phải so với tôi rõ ràng hơn sao.” Trong mắt hắn nham hiểm hiện ra, bàn tay to chợt tăng thêm lực đạo, lực đạo lớn đến cổ tay nàng sắp bị gãy.

“Đau…” Nàng đau quá kêu ra tiếng, hốc mắt tích tụ một lớp sương mù, hắn không hề bận tâm túm nàng chạy đến Lamborghini, bước ra cửa sau xe, động tác thô lỗ lôi nàng vào.

Nàng ngã ra nằm ở ghế sau, xoa cổ tay bị đau, muốn đẩy cửa xe ra, nhưng cửa xe không chút sứt mẻ, nàng từ bỏ ý định, không còn một chút động tĩnh, nàng biết cửa xe bị hắn khoá lại rồi.

“Doãn Lạc Hàn, tên ma quỷ này, anh muốn đưa tôi đi đâu…. Anh có biết đây là bắt cóc phi pháp không…. anh mau thả tôi ra…. có nghe hay không…. mau thả tôi ra ngoài…..”

Hắn cười nhạt hừ lạnh ngồi vào ghế lái, nhanh chóng khởi động chiếc xe thể thao, mặc cho nàng ở ghế sau tuỳ ý rống giận, hoàn toàn là mắt mờ tai điếc, xe thể thao rất nhanh liền ra khỏi khu nhà, ở ngã tư đường rộng lớn lao nhanh.

Nàng biết hôm nay hắn là quyết tâm muốn dẫn nàng đến một chỗ nào đó, lập tức im lặng hẳn, hiện tại nàng muốn biết hắn định đưa nàng đi đâu, nhìn ngoài cửa sổ, dường như không phải đường đến khách sạn Thịnh Trạch hay là biệt thự, như vậy hắn muốn dẫn nàng đi nơi nào?

Nàng cắn cắn móng tay, bắt đầu tự hỏi làm thế nào thoát khỏi hắn, nhưng là nghĩ tới nghĩ lui, nàng bị khoá ở phía sau, thể lực của nàng căn bản lại không thể đánh lại hắn, muốn chạy trốn lại càng khó.

Một kiểu kiến trúc quen thuộc trước mắt nhẹ lướt qua, nơi đó là văn phòng tạp chí ngày xưa nàng làm, hiện tại đã gần đến trung tâm thành phố, hắn tột cùng muốn làm cái gì.

Xe thể thao rẽ vào một góc, hiện ra một bãi đậu xe, hắn dừng xe rồi ra cửa sau túm nàng xuống xe, thấy cổ tay lại bị hắn chặt chẽ nắm lấy, nàng không có phản ứng nữa, nàng muốn nhìn xem rốt cuộc hắn đang có âm mưu quỷ kế gì.

Hắn lôi kéo nàng đi ra bãi đậu xe, thẳng đi vào một toà nhà đối diện, nơi này là…. Nàng đột nhiên nhớ đến, nơi này gần tạp chí xã – là một toà nhà cho thuê cao cấp, thường xuyên nghe đồng nghiệp trong văn phòng nói chuyện phiếm nhắc đến nơi này, nói là nơi ở này gần văn phòng nhất, chỉ cách khoảng chục bước, thực tiện lợi, nhưng chỉ có điều là giá cho thuê làm hi vọng của mọi người lùi bước, không phải cái giá mà một người bình thường đi làm có thể trả được.

 Hắn mang nàng tới nơi này làm cái gì? Đang nghĩ như vậy, hắn đã kéo nàng vào thang máy, nàng để ý đến hắn ấn số tầng 17, cái này nàng cuối cùng đã biết, hắn ở trong toà nhà này có một căn hộ.

Nàng trộm nhìn hắn đường cong khuôn mặt tuấn mĩ, thần sắc khinh thường, người này có tiền như vậy, nhà, hắn không thiếu. Hắn mang nàng tới nơi này, sẽ không là muốn khoe khoang với nàng rằng hắn có rất nhiều tiền đấy chứ.   *có đôi khi chị Huyên suy nghĩ rất là đáng iu nha :”)*

Hắn lấy trong tay cái thẻ, ở trên cửa xoẹt một cái, tiện đà kéo nàng đi vào.

“Không cần kéo tôi, tôi tự đi vào.” Nàng vùng vẫy muốn tránh khỏi hắn, hắn lạnh lùng nhìn nàng một cái, thả lỏng lực đạo kiềm chế, nhưng cũng không buông tay nàng ra.

“Chỗ này em cảm thấy thế nào?” Khuôn mặt hắn tối tăm, tuấn tú thẳng tắp ngóng nhìn hàng, như là đang hỏi ý kiến của nàng.

“Cái gì thế nào?” Nàng lộ vẻ tức giận, là chỗ của hắn, hỏi nàng làm gì.

“Sau này em sẽ ở đây.” Mặt hắn được ánh sáng chiếu rọi vào, giọng nói khàn khàn gợi cảm, giống như đang dụ dỗ nàng “Nơi này cách chỗ em đi làm rất gần, em mỗi ngày không cần chạy đua với thời gian, chỉ cần đi bộ vài bước là tới nơi.”

Hắn có ý gì? Là đem căn hộ này cho nàng sao? Hắn lại tốt như vậy sao? Hay là nơi này là kim ốc tàng kiều của hắn, ý của hắn là muốn nàng sau lưng cùng hắn ….

“Không cần, tôi tiếp nhận không nổi, vẫn là nên dành cho người phụ nữ khác.” Nàng lạnh lùng cúi xuống, xoay người muốn đi ra ngoài, cổ tay lại bị hắn nắm trong lòng bàn tay, từng bước bị hắn kéo lại.

 

 

 

 

Đôi khi, rõ ràng chúng ta đã tha thứ cho người ta, song lại không thể thực lòng vui vẻ, đó là bởi vì, chúng ta quên tha thứ cho bản thân mình.

Các chương truyện Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,