Độc thân cũng tốt, yêu đương cũng được. Tất cả chỉ là một giai đoạn nào đó trong cuộc đời bạn. Không phải hâm mộ những người xung quanh thì cũng đừng bất mãn với hiện tại. Cho dù có ai đó bên cạnh hay không, phía trước có lời hứa cùng phấn đấu vì một mục tiêu nào đó hay không, mọi cung bậc cảm xúc trong cuộc sống đều cần chính bản thân trải nghiệm qua và đúc kết. Sống đúng thì mỗi giai đoạn đều sẽ trở thành một bản ngã tốt hơn của chính bạn. Trưởng thành không chỉ đơn giản là để thoát khỏi cảnh độc thân mà là khiến cho bản thân có thể trải nghiệm tất cả những việc gì "có khả năng".

Ẩn Sát chương 120

Ẩn Sát chương 120 là một trong những tập truyện ngôn tình Ẩn Sát được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Ẩn Sát chương 120 ngay.

  • Tác giả: Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
  • Tên truyện: Ẩn Sát
  • Số chương: 665
  • Số lượt xem: 259
Tình bạn luôn luôn là dầu xoa dịu tốt nhất cho nỗi đau vì thất vọng trong tình yêu.

Nội dung truyện Ẩn Sát chương 120

Ban đêm, đội xe của Hoàng gia tiến vào trong khu vực của thành phố Tân Trữ, đây là một thành phố lớn cách thành phố Giang Hải khoảng chừng 200 cây số, vốn cứ tiếp tục đi cũng có thể về thành phố Giang Hải, nhưng mà có chút nguyên nhân, mọi người quyết định tạm thời qua đêm ở chỗ này.
Ngồi ở một chiếc xe nhỏ xếp sau, nghe hai người em họ của mình tíu tít nói chuyện với nhau, Gia Minh vẫn như cũ tỏ ra là mình quái gở.
Từ trước tới nay, ở Hoàng gia hắn không phải là người được coi trọng, thậm chí còn có nhiều người không biết tới sự tồn tại của hắn từ khi vào cấp 3, hắn đã không còn ở khu biệt thự của Hoàng gia nữa, nhưng cũng có mấy ngày truyền thống của một năm như Tất Niên, Nguyên Tiêu, Thanh minh, Trung Thu thì không thể vắng mặt được.
Trong những ngày lễ, ngày Thanh Minh là ngày phiền toái nhất, bởi vì Hoàng gia định cư ở thành phố Giang Hải, nhưng mà quê quán lại cách nơi này rất xa. Hàng năm cứ tới ngày lễ này, tất cả mọi người phải đi theo đội xe trở về Tế tổ. Hoàng gia lại chú trọng phô trương thanh thế, cho nên có rất nhiều quy củ phải làm, độc việc Tế tổ cũng tiêu tốn ba bốn ngày thời gian.
Sau khi cha mẹ hắn chết, tuy không được Hoàng gia xếp vào trong từ đường, nhưng dù sao cũng an táng cha mẹ hắn trong khu vực mộ của tổ tiên, hàng năm hắn đều tới đây dâng hoa.
Mấy vị lão gia của Hoàng gia cũng lo lắng cho người em bỏ nhà đi của mình, cho nên cũng tới an ủi Gia Minh vài câu, lại tế lễ một phen, coi như là kết thúc nghĩa vụ trưởng bối.
Nói ngắn lại, đối với cái đại gia tộc này, Gia Minh không có lòng trung thành, nhưng cũng không có gì oán hận, chỉ nghĩ, trên cái thế giới này, dù sao hắn cũng chỉ có một phần huyết thống trong người mà thôi, chẳng qua hắn cũng không coi trọng điều này.
Bước vào khu khách sạn quốc tế Toản Thạch, khách sạn xa hoa nhất, nhân viên phục vụ nói là Trương gia của thành phố Giang Hải đã tới trước, bọn họ cũng về Tế tổ, cho nên lần này lại chạm trán với Hoàng gia.
Do sự ảnh hưởng của cơn bão tài chính Châu Á, lợi ích của hai nhà đều bị tổn hại, trong đó Hoàng gia tổn thất lớn nhất, Trương gia tuy rằng đã sớm đự đoán được tình hình có bất ổn đem trọng tâm kinh doanh về trong nước, nhưng từ khi hôn sự của Lưu Văn Lý và Nhã Hàm thất bại, Trương gia cùng Lưu gia tuy rằng còn có hợp tác, nhưng ở phương diện khác thì không còn chung quan điểm, chuyện cho tới bây giờ. Trương gia đã bắt đầu tìm kiếm đồng bọn hợp tác mới.
Việc này đương nhiên là tầng lớp trên của gia tộc lo lắng, Gia Minh cũng chẳng thèm để ý tới làm gì, khi mọi người chuẩn bị phòng, người lớn thì chuẩn bị tham gia tiệc rượu, người khác đương nhiên là đi ăn cơm, sau đó tự do hoạt động, dù sao trong khách sạn có rất nhiều chỗ giải trí, không sợ người khác làm phiền.
Đối với những hoạt động buồn chán này, Gia Minh đương nhiên không có hứng thú, hắn ăn uống xong thì lên phòng, tắm rửa, rồi gọi điện về cho Linh Tĩnh, Sa Sa hàn huyên nửa giờ. Chừng 8h tối, tiếng đập cửa vang lên, khi hắn mở cửa, Hứa Nghị Đình đứng bên ngoài với sắc mặt ngại ngùng.
“Ách, … Gia Minh biểu ca…”
“Ừ? Có chuyện gì?”
“Chuyện này… thật ngại quá… cho em mượn 300 đồng, không 200 đủ rồi…”
Dưới ánh đèn, thiếu nữ đeo kính kia hình như bị cảm, thân hình hơi run, nàng khịt mũi một cái. Gia Minh nhìn vào hai mắt nàng, sau đó gật đầu:
“Em đợi một chút, trên người của anh không mang nhiều như vậy, phải tới ngân hàng rút, được không?”
“Được cảm ơn…”
Mặc y phục ra ngoài, cầm chi phiếu, Gia Minh thuận tiện phủ thêm một cái áo khoác cho Hứa Nghị Đình, ra khỏi khách sạn ánh đèn hồng trên đường đã sáng, đi tới nơi xa lạ như thế này, Hứa Nghị Đình đương nhiên là nhút nhát theo sát Gia Minh, đi qua một con đường là tới một ngân hàng. Gia Minh rút 500 đồng, chia cho cô bé 300, nói:
“Đủ chưa?”
“Đủ rồi, đủ rồi, cảm ơn…”
“Còn cần anh giúp gì nữa không?”
“Không, cảm ơn, không cần.”
“Được, vậy thì anh về trước đây.”
Vỗ vỗ vai Hứa Nghị Đình, thấy nàng muốn nói lại thôi. Gia Minh cười nhạt, xoay người rời đi.
Trở lại khách sạn, tùy ý đi dạo quanh mấy căn phòng giải trí, không tìm được cái gì hứng thú, cho nên hắn chuẩn bị trở về phòng, khi đi ngang qua phòng yến hội ở tầng 2, một thiếu nữ mặc trang phục dạ hội đẹp thất thểu từ bên trong vọt ra, khi nhìn thấy Gia Minh, hai mắt sáng ngời, đẩy nữ nhân viên phục vụ ra, sau đó chạy sang bên này.
“Ngô, Gia Minh, chị nghe nói em cũng ở đây, tìm em khắp nơi, em đã chạy đi đâu .. ô oa…”
Nhã Hàm say khướt dựa vào tường mà nôn vì mặc áo lễ phục nên khi nàng cúi người xuống, có thể nhìn thấy cái lưng trắng xuyên tới tận mông, nhéo nhéo mũi, Gia Minh cau mày nói:
“Sao lại vậy, Nhã Hàm mỹ nữ, bây giờ mới 9h mà chị đã uống say như vậy. Đây là khách sạn chứ không phải là quán bar.”
“Ô… Chị hận em, em không tới tìm chị… Oa…”
Trong sự oán giận, Nhã Hàm đưa chân đá Gia Minh một cái, nếu như không phải là do trang phục dạ hội chất liệu tương đối tốt, thì hành động của nàng có khi lại phản lại nàng. Gia Minh thở dài: “Chị tới trước, chúng ta không hẹn gặp mặt, bảo em làm sao tìm được chị.”
“Đó là bởi vì em không có ý đi tìm, chị đã hỏi phục vụ phòng của em, chị đi tìm em, em không có ở đó, em lợi hại như vậy, nếu như muốn tìm chị nhất định có thể tìm được.”
Câu này đương nhiên là không sai, nhưng Gia Minh cũng biết, tình trạng hiện giờ của Nhã Hàm không phải là do hắn, mỗi năm cứ khi Tế tổ, là tâm tình của Nhã Hàm lại hạ xuống, bây giờ nàng tìm tới mình, phần lớn là do tính tình trẻ con, a, đúng là tình trạng trước mắt này.
“Ô. Gia Minh, em có biết hay không, chị thật đáng thương… chị đứng trước mộ mẹ chị, chị nói với người là mọi người không để ý tới chị, công việc làm ăn của cha lại không thuận lợi, lại định gả chị ra ngoài chị chỉ còn cách là bỏ đi. ô… Chị là đứa trẻ không mẹ, cha lại không quan tâm, Gia Minh ca ca, anh hôn em có được hay không…”
Trên hành lang người cũng không nhiều, căn bản chí có mấy phục vụ, mắt thấy một cô gái lớn làm nũng với một bé trai họ đều giả vờ là vô ý nhìn qua. Nguồn truyện: truyenngontinhaz.com
Khi thấy một đôi môi đỏ mọng đưa tới, Gia Minh véo một bên má của nàng, kéo tới mức nó biến hình, nói:
“Thôi đi, nhìn bộ đáng của chị bây giờ kìa, chị trở về tắm rửa, sức nước hoa, quỳ ở trước mặt em xin em hôn, lúc đó em mới suy nghĩ một chút… cố đứng vững, em buông tay ra này.”
Vừa để tay xuống. Nhã Hàm giống như bùn nhão bám ngay vào tường. Gia Minh liếc mắt, kéo tay nàng, đỡ nàng lên, nói:
“Uy, rốt cuộc là thế nào? Trước đây tuy rằng chị có uống, nhưng có lần nào say khướt như thế này đâu.”
“Ngô, cha chị lại muốn chọn cho chị một người chồng ở trong Hoàng gia..”
“Hình như nhà chị lại muốn kết minh với Hoàng gia… ông ta ép chị?”
“Không có ép, thế nhưng chị biết tình hình công việc không tốt lắm… Ách. Gia Minh, chị chọn em có được hay không.”
“Em đối với Hoàng gia mà nói không có gì ý nghĩa gì, chị chọn em cũng bằng không, hơn nữa mọi người đều có suy nghĩ riêng của mình, chúng ta không cần thiết phải suy nghĩ nhiều. Này, tạm biệt đã được chưa, bộ dáng của chị bây giờ khiến em cảm thấy mình bị một cái xác chết bám vào…”
“Ha hả, đúng vậy không phải là bám vào… mà là người ta không có sức…”
Hai tay nắm ở vai Gia Minh, hai chân nàng kéo lên trên mặt đất, không còn chút sức lực nào cả.

Tôi yêu anh ấy! Cho dù đúng hay sai, chỉ cần anh ấy không buông tay, tôi cũng sẽ không buông tay.

Các chương truyện Ẩn Sát

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,