Em nhớ anh khi điều gì đó thật sự tốt đẹp xảy ra, bởi anh là người em muốn chia sẻ. Em nhớ anh khi điều gì đó làm em sầu não, bởi anh là người rất hiểu em. Em nhớ anh khi em cười và khóc, bởi em biết anh có thể giúp em nhân lên nụ cười vào lau đi nước mắt. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất khi em thao thức trong đêm, nghĩ về tất cả những khoảng thời gian tuyệt vời mà chúng ta ở bên nhau.

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn chương 43

Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn chương 43 là một trong những tập truyện ngôn tình Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn chương 43 ngay.

  • Tác giả: Mãn Thụ Đào Hoa
  • Tên truyện: Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn
  • Số chương: 458
  • Số lượt xem: 285
Bạn sẽ tìm thấy niềm vui khi giúp đỡ người khác bằng tất cả tấm lòng

Nội dung truyện Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn chương 43

Thái Hậu giận tái mặt: “Hoàng nhi, mẫu hậu cũng bất quá là suy nghĩ cho ngươi. Lại nói, chỉ còn có một năm, làm trước cũng không sao. Ai, ngươi nay một cái con nối dòng cũng không có, nếu là ngày nào đó mẫu hậu đi rồi, xuống dưới suối vàng, ngươi bảo ai gia như thế nào hướng tiên đế giao cho đâu? Ngươi là muốn cho ai gia thẹn với liệt tổ liệt tông chúng ta sao?”

Thượng Quan Mặc không lay chuyển được Thái Hậu, chỉ đành phải nói: “Thôi thôi. Mẫu hậu muốn làm thế nào thì như thế ấy đi, mẫu hậu cao hứng là tốt rồi.”

Thái Hậu thế này mới cười vui vẻ: “Ân”

Dừng lại, nàng lôi kéo Hoàng đế đi đến tẩm cung của nàng.

Thượng Quan Mặc cũng tùy nàng lôi kéo, dù sao những cung nhân chung quanh đều đã lui đi ra ngoài.

Thái Hậu lấy ra từ trong hộp trang điểm một cái hộp gỗ mộc hương, sau đó thật cẩn thận mở ra, bên trong xuất ra một chuỗi phật châu.

“Hoàng nhi, ngươi xem, có đẹp không?”

Thượng Quan Mặc sửng sốt.

Hắn không nghĩ tới Thái Hậu kéo hắn tiến vào, chính là vì chuyện này.

Hắn nhìn vài lần, nói: “Không sai.”

Thái Hậu cười tủm tỉm: “Thời điểm Mẫu hậu ở Ngũ Đài Sơn, chủ trì dùng cây bồ đề làm, đã khai quang, có thể phù hộ hoàng nhi long thể an khang, phù hộ Trường Nhạc vương triều chúng ta vĩnh viễn hưng thịnh.”

Dứt lời, Thái Hậu đưa tay đem phật châu đến trên cổ tay Thượng Quan Mặc.

Nàng quan sát một lúc, trên mặt tràn ngập tươi cười.

“Thật là đẹp mắt.”

Thượng Quan Mặc cũng cười nói: “Ánh mắt Mẫu hậu nhìn đến đều là tốt lắm tốt lắm .”

Thái Hậu trên mặt đều nhanh cười đến ra hoa.

“Năm đó, phụ hoàng ngươi cũng từng nói như vậy với ta.”

Thái Hậu lời này vừa ra, Thượng Quan Mặc thân mình nhất thời run lên.

Hắn bắt đầu cảm thấy có chút đau đầu.

Quả nhiên.

Trong khoảnh khắc, tay Thái Hậu liền xoa mặt Thượng Quan Mặc, trong mắt của nàng có chút gần như si mê.

“Mạch mạch.” (ặc ặc)

Thượng Quan Mặc kêu thầm, hắn cầm tay Thái Hậu. Thon dài hai tay nhanh mà hữu lực (O_O).

“Mẫu hậu, ta là Thượng Quan Mặc, mặc trong thủy mặc.”

Kỳ thật, này hậu cung Trường Nhạc vương triều có rất nhiều cung đình bí sự không thể nói.

Mà Thái Hậu chính là một trong số đó.

Thái Hậu vẫn yêu tiên đế, từ sau khi tiên đế băng hà, Thái Hậu đối tiên đế liền càng ngày càng tưởng niệm, còn từng bệnh nặng một hồi.

Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp là anh/em, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng không muộn một bước.

Các chương truyện Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,