Edit:Linhlady
Bên kia, Mạc Vân Quả đi tới tầng 100, là phòng của Mạc Vũ.
Mạc Vũ đêm qua cũng không về nhà, mà suốt đêm mở cuộc họp, khẩn cấp xử lý một loạt công việc.
Khi Mạc Vân Quả đi vào, Mạc Vũ vừa mới nghỉ được một lát.
Mạc Vũ nghe có tiếng vang, mở to mắt vừa thấy là Mạc Vân Quả.
Anh khẽ cười một tiếng, vẫy vẫy tay nhìn Mạc Vân Quả nói: “Quả Nhi, anh trai ở nơi này.”
Mạc Vân Quả đi qua, dọc theo mép giường ngồi xuống.
Mạc Vũ dựa vào trên mép giường hỏi: “Quả Nhi, sao em lại phát hiện ra số liệu kia có vấn đề?”
Mạc Vũ đủ hiểu biết em gái nhà mình, từ nhỏ đó là điển hình không học vấn không nghề nghiệp, đương nhiên, tất cả là do bọn họ sủng, bọn họ cũng vui vẻ sủng cô.
Đối với chuyện ngày hôm qua Mạc Vân Quả có thể phát hiện ra sai lầm, lại trong thời gian ngắn như vậy, Mạc Vũ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Mạc Vân Quả nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Bởi vì nó sai.”
Những lời này nghe đi qua không có vấn đề gì, cũng không phải sao? Bởi vì số liệu kia sai, cho nên mới có thể phát hiện vấn đề a!
Nhưng nghe vào trong tai Mạc Vũ, lại rõ ràng không giống nhau.
Ẩn nấp một sai lầm như vậy, nếu không phải Mạc Vân Quả lần nữa kiên trì, đội ngũ của anh cũng không phát hiện được.
Như vậy vấn đề là, Quả Nhi làm như thế nào phát hiện đây?
Mạc Vũ nhìn Mạc Vân Quả ánh mắt tràn ngập ngạc nhiên, nhưng cuối cùng vẫn là hóa thành một tiếng thở dài.
Anh nghĩ, nếu Quả Nhi không muốn nói, như vậy anh cũng không truy hỏi đến cùng.
Ở trong mắt Mạc Vũ, Mạc Vân Quả vừa rồi trả lời đó là không muốn nói cho anh sự thật.
Mạc Vũ nghĩ, em gái nhà mình trưởng thành, cũng có bí mật của mình, nghĩ đến đây, hắn có chút suy tư.
“Đúng rồi, gia hỏa Kỷ Vô Ngu kia đối xử với em tốt không?” Trong mắt Mạc Vũ xẹt qua một tia tinh quang, nếu để cho anh biết Kỷ Vô Ngu kia không tốt, cho dù phải liều cái mạng này, anh cũng phải tìm hắn tính sổ.
Mạc Vân Quả gật gật đầu nói: “Hắn khá tốt.”
Mạc Vũ sờ sờ đầu Mạc Vân Quả, vừa lòng gật đầu, tốt thì tốt.
Theo sau, Mạc Vũ lại cùng Mạc Vân Quả nói một ít chuyện, không bao lâu lại bận công tác.
Mạc Vân Quả thấy không có vấn đề gì, lúc sau, liền về tầng 99.
Hôm nay sở dĩ cô muốn gặp anh trai cũng chỉ muốn xem có vấn đề gì không, nhưng xem ra đã được giải quyết……
Mạc Vân Quả trở lại tầng 99, lúc sau, cũng không có việc gì, dùng máy tính xem trình độ phát triển của thế giới này.
Thời gian nhoáng đến giữa trưa, Kỷ Vô Ngu đúng giờ xuất hiện ở văn phòng của Mạc Vân Quả.
Lúc này, Mạc Vũ không đi xuống làm bóng đèn.
Anh biết, em gái anh cũng có cuộc sống của riêng mình, mà trước mắt xem ra, cái tên Kỷ Vô Ngu đối xử rất tốt với Quả Nhi, anh cũng không đi quấy rầy bọn họ.
Đương nhiên, anh sẽ không thừa nhận thật ra mình không có bao nhiêu thời gian đi quấy rối! ╭(╯^╰)╮
Kỷ Vô Ngu nhìn Mạc Vân Quả ngốc ngốc, trong lòng thương tiếc càng nhiều một phần.
Hắn tận lực trong khả năng cho Mạc Vân Quả đồ tốt nhất, một bữa cơm, chỉ có Kỷ Vô Ngu ríu rít nói không ngừng, mà Mạc Vân Quả lại ngoan ngoãn ăn cơm.
Cơm trưa xong, Kỷ Vô Ngu liền đem Mạc Vân Quả đưa trở về.
Kế tiếp, lại chờ mong thời gian cơm chiều.
Cứ như vậy, Kỷ Vô Ngu mỗi ngày đều sẽ tới tìm Mạc Vân Quả cùng nhau ăn cơm trưa cùng cơm chiều, đến nỗi cơm sáng, vậy chỉ có thể xem duyên phận.
Thời gian trôi nhanh chớp mắt đã là một tháng……
– ——