Cho tới nay, Trần Phàm chưa bao giờ ở trước mặt Tô San biểu lộ dục vọng, hành động đêm nay cũa Tô San trực tiếp khiến cho hắn bạo phát, cảm giác giống như một tòa núi lửa áp lực đã lâu bị phun ra, năng lượng kinh người.
Nhìn thân hình tràn ngập lực lượng nổ mạnh của Trần Phàm cùng vết sẹo dài hẹp như con rít chằn chịt trên thân thể hắn, cảm thụ được cỗ khí tức dương cương trên người hắn, nguyên bản thân hình nhu nhược của Tô San lại trở nên nóng bòng, toàn thân trào ra cảm giác mềm yếu, hai chân rút vào nhau, đôi chân ngọc đeo tất chân ở dưới ánh đèn như ân như hiện, thân thé mềm mại cũng không nhịn được nữa mà run rẩy lên…
Cảm giác giống như một cô dâu nhỏ mới kết hôn. ở ngay đêm tân hôn đối mặt chồng mình lại thẹn thùng, lại chờ mong, còn có một tia sợ hãi, hình ảnh quả thực làm kẻ khác phải phun máu mũi.
Ngay sau đó, không đợi Tô San nói chuyện. Trần Phàm đã đi tới trên giường, bàn tay hơi dùng sức ôm Tô San vào lòng, nâng lên bờ mông đầy đặn, cây thương dưới thân cũng dựng lên thãng tắp, chĩa vào trên bụng của nàng.
Tô San thân là xứ nữ làm sao chống lại được gây sức ép kiểu này?
Chỉ trong nháy mắt. Tô San đã mềm nhũn trong lòng Tô San, nàng chỉ cảm thấy toàn thân tràn ngập cảm giác nóng bòng, nhất là bàn tọa truyền tới cảm giác ngửa ngáy, làm cho thân thế của nàng run rây kịch liệt, hơi thở cũng thật dồn dập, hai đùi càng khép chặt hơn, dòng suối nhỏ như bị vờ đê…
Do Tô San chũ động yêu cầu. Trần Phàm cởi bõ toàn bộ quần áo, vì thế cảm nhận được thân thể run rẩy trong lòng mình, ngửi được hương thơm cơ thể làm say lòng người. Trần Phàm cũng nhịn không được nữa, bàn tay vuốt ve bờ mong luồn vào trong áo Tô San, một đường thẳng lên trên, cố aắng cởi ra trói buộc hai nụ hoa trước ngực. đồng thời theo bản năng hương đôi môi run rẩy aợi cảm của Tô San hôn tới.
– Thùng…thùng…
Giờ khắc này, trái tim Tô San nhảy mạnh khủng khiếp, thế cho nên nàng liền ngừng thở theo bản năng.
Nhưng khi nhìn thấy Trần Phàm cúi đầu muốn hôn nàng thì Tô San mới phục hồi lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ cùng kích thích, theo bản năng há miệng ra, muốn ngăn cản Trần Phàm.
– Trần…
Tô San vừa mở miệng. đôi môi Trần Phàm đã trực tiếp hôn lên môi của nàng, làm nàng khôngthể nói hết lời.
Oanh!
Bốn phiến môi chạm vào nhau. Tô San chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, khí lực cả người cũng giống như bị rút cạn, hoàn toàn ngây người.
Cùng lúc đó, Trần Phàm cũng cảm thấy toàn thân truyền đến một cỗ cảm giác như điện giật, cảm giác này đem toàn bộ lửa dục trong cơ thể hắn hoàn toàn châm lên, dùng sức hấp nhẹ, trực tiếp hút lấy chiếc lười thơm tho của Tô San, hấp vào trong miệng.
đồng thời tay phải lướt dọc theo bờ lưng bóng loáng của Tô San hướng lên trên, thuận lợi mở ra dây áo ngực của Tô San.
Mất đi áo ngực trói buộc, hai tiểu bạch thô nghịch ngợm nhất thời đung đưa, nhẹ nhàng ma sát với thân hình lừa nóng của Trần Phàm, cảm giác ngửa ngáy khác thường truyền khắp toàn thân hai người, nhất là Tô San, cả người liên tục rùng mình, dòng suối nhò giữa hai đùi hoàn toàn như vờ đê, một cỗ nước lũ thuận thế lao ra, cảm giác khoái cảm không nói nên lời truyền khắp toàn thân, làm thân thể nàng gắt gao căng cứng lại.
Bản năng. Tô Say giãy ra khôi đôi môi của Trần Phàm, phát ra tiếng rên rỉ thật nhỏ, sau đó thân thể giống như tiếp xúc làn điện, run rẩy không dứt.
Trần Phàm có kinh nghiệm phong phú, nhìn thấy một màn như vậy, làm sao không biết Tô San đã được được điểm sôi?
Không do dự. Trần Phàm theo bản năng thuận thế áp Tô San xuống dưới thân mình, chợt thấy Tô San đang ngã vào lòng Trần Phàm run rẩy không dứt, hô hấp dồn dập cầu xin nói:
– Đừng…đừng mà…
Đã đến lúc này còn nói đừng sẽ có hừu dụng sao?
Vô dụng!
Bởi vì đã dứt bõ hết thảy ràng buộc, lúc này Trần Phàm đã hoàn toàn bị Tô San kích phát ra lửa dục chân chính tận sâu trong nội tâm, lời cầu xin của Tô San không khiến cho hắn dừng lại; ngược lại càng thêm kích thích dục vọng của hắn. Chỉ thấy hắn đặt Tô San dưới thân, huynh đệ dưới thân trực tiếp chĩa vào vùng kín của Tô San, dù còn cách một lớp tất, nhưng vẫn có thể thấy được đã bị ướt đẫm.
Kích thích thình lình xảy ra, làm thần kinh Tô San lại căng thẳng, tiếng rên không thể khống chế phát ra.
Trần Phàm đã lâm vào bể dục nhìn thấy gương mặt của Tô San giống như đang khoái trá, giống như thống khổ, hắn lại như có được một tia lý trí cảm thấy Tô San nằm không được thoải mái, theo bản năng liền đưa đầu Tô San chuyên qua gối, kết quả Tô San quằn quại, bàn tay Trần Phàm lập tức truyền tới một cỗ cảm giác lạnh lẽo.
Ân?
Cảm giác lạnh lẽo thình lình xảy đến làm cả người Trần Phàm cãng thẳng, đưa mắt nhìn rõ ràng chửng kiến bên dưới chiếc gối giấu một chiếc kéo sáng ngời, vẻ sắc bén tản ra hàn ý lạnh giá.
Nhìn thấy cây kéo quen thuộc, cảm thụ được hàn ý băng sương truyền ra từ cây kéo, Trần Phàm theo bản năng dừng lại hành động, lại theo bản năng trong đầu dần hiện ra một màn Tô San thân mặc áo ngủ bằng tơ quyến rũ hắn.
Lần đó, Tô San hao hết tâm tư hấp dẫn hắn, chính là vì muốn dùng kéo dọa nạt hắn.
Chẳng lẽ nha đầu này đang cố ý?
Tục ngừ nói, một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, trong đầu Trần Phàm theo
bản năng nhớ lại ý nghĩ này.
Ý niệm vừa nảy sinh trong đầu. Trần Phàm cảm giác cơ thể mình giống như bị người xối xuống một chậu nước lạnh, lửa dục trong cơ thể thẳng tắp giảm xuống đồng thời lông tơ trong nháy mắt cũng dựng đứng lên.
Mà nguyên bản bởi vì hành động của Trần Phàm. Tô San đã hoàn toàn lâm vào bên trong tình dục cũng triệt để bò qua sự chống cự.
Lúc này, nhận thấy được Trần Phàm ngừng lại, cảm giác cửng rắn bị đâm vào trên bụng cũng biến mất, trên người Tô San dần dần đã khôi phục một ít khí lực, chậm rãi mở ra hai tròng mắt mê ly, rõ ràng nhìn thấy bản thân mình đang mở hai chân, cả người nằm trên giường theo hình chữ nhân, mà Trần Phàm lại đang nửa quỳ trên giường. ánh mắt quái dị nhìn cái gối dưới đầu nàng.
Cơ hồ theo bản năng. Tô San đưa tay vươn xuống bên dưới gối…
Kháo, quả nhiên là như vậy.
Nhìn thấy hành động của Tô San. Trần Phàm sợ tới mức hồn phi phách tán, trực tiếp nhảy xuốngkhõi giường. đồng thời một tay chụp lấy quần áo, giống như làm tặc bị phát hiện, chuẩn bị chuồn đi.
Đối với Tô San đang lâm vào bể dục mà nói, làm sao còn nhớ bên dưới gối có giấu một cây kéo?
Nàng chỉ hành động theo bản năng mà thôi.
Mà trước kia nàng câu dẫn Trần Phàm chẳng qua là muốn làm cho Trần Phàm bị lửa dục thiêu thân, muốn dùng chuyện này lừa ra một ít bí mật trong nội tâm Trần Phàm, ai biết khí thế của Trần Phàm quá mức dọa người, thế cho nên kế hoạch của nàng còn chưa thực hiện đã bị công hãm, hơn nữa thiếu chút nữa còn bị đẩy ngã…
Nhìn thấy Trần Phàm muốn chuồn đi. Tô San liền co rút người ôm ngực, làm ra động tác “phòng vệ” điên hình, theo bản năng hô:
– Anh…anh đứng lại.
Trần Phàm đang chuẩn bị chuồn đi, nghe được tiếng gọi của Tô San, dừng bước quay đầu cười nói:
– Ngô, cái này…cái này…lão bà, vừa rồi chỉ là nhất thời xúc động. ân, nhất thời xúc động… Bạn đang đọc truyện được copy tại truyenngontinhaz.com
Khi nói chuyện. Trần Phàm theo bản năng nhìn cây kéo dưới gối, trong đầu không khỏi hiện ra nếu mình và Tô San đang làm chuyện đó, Tô San lấy cây kéo ra, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.
Cảm giác phiêu phiêu dục tiên trước đó giống như bị sứ dụng ma pháp, thoáng hiện không ngừng trong đầu Tô San. Đối với Tô San mà nói, tuy rằng một màn vừa rồi làm cho nàng nghĩ lại mà sợ, nhưng thiếu chút nữa nàng vụng trộm nếm trái cấm nên hiện tại trong lòng tràn ngập một loại cảm giác kích thích chưa từng trải nghiệm bao giờ, vì thế trong lòng cũng không quá mức trách móc Trần Phàm.
Nhưng lúc này nghe được lời nói không chịu trách nhiệm của Trần Phàm, nàng lập tức biểu hiện giống như một cô dâu nhò bị ủy khuất:
– Anh đem bổn tiểu thư đã hôn cũng hôn, sờ cũng đã sờ, bây giờ nói là nhất thời xúc động?