"A laugh, to be joyous, must flow from a joyous heart, for without kindness, there can be no true joy." Một tiếng cười trở nên vui sướng chỉ khi nó xuất phát từ một trái tim vui sướng, bởi không có sự tử tế thì không thể có niềm vui thực sự.

Công Tử Điên Khùng chương 402

Công Tử Điên Khùng chương 402 là một trong những tập truyện ngôn tình Công Tử Điên Khùng được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Công Tử Điên Khùng chương 402 ngay.

  • Tác giả: Ta Là Lão Ngũ
  • Tên truyện: Công Tử Điên Khùng
  • Số chương: 507
  • Số lượt xem: 247
Người bạn thực sự không phải người đến với bạn đầu tiên hay người bạn biết lâu nhất. Đó là người đến với bạn và không bao giờ bỏ rơi bạn.

Nội dung truyện Công Tử Điên Khùng chương 402

Những người tham gia buổi đấu giá đã đợi cả một ngày rồi, nhưng vẫn không thấy tin tức gì từ Thủy gia. Mãi đến khi truyền thông thông báo mấy chục người của Thủy gia tham gia cuộc họp gia tộc ở từ đường biến mất một cách kỳ quái. Thì mọi người mới biết Thủy gia gặp phiền toái. 

Dù đã có sự tham gia của cánh sát, thậm chí còn quy kết đây là một vụ bắt cóc với quy mô lớn. Nhưng những võ giả cổ võ, ai cũng hiểu Thủy gia đã gặp bất trắc. Muốn nói là đồng loạt bị bắt cóc, thì chỉ là trò cười mà thôi.

Chuyện này đã quá rõ ràng rồi. Không tên nào ngu ngốc lại bắt cóc tới vài chục người. Cho dù muốn bắt cóc cùng lắm chỉ bắt vài người. Mấy chục người đồng thời mất tích, nhất định là có cừu gia tới cửa, sau đó tiêu diệt Thủy gia.

Tất cả thế gia cổ võ của Hồng Kong đều chấn kinh. Một gia tộc có năm cao thủ Tiên Thiên, vài chục cao thủ Hậu Thiên, nói diệt là diệt, người kia là ai mà có thực lực lớn như vậy?

Dù không nói rõ, nhưng vẫn có rất nhiều người đang suy đoán là ai làm. Có thể vô thanh vô tức giết nhiều cao thủ như vậy, ngoại trừ người đã tiêu diệt Hắc Thủ Băng Đao kia, còn có thể là ai nữa?

Cây to đón gió.nhưng cây còn chưa to, đã đón gió. Cũng không phải là đón gió, mà là tự tìm cái chết.

Mấy năm nay Thủy gia đang yên đang lành, thế lực cũng dần dần phát triển. Nhưng vừa để lộ tin tức có Dược Sư cái, đã gặp phải đả kích thê thảm như vậy, xem ra làm người vẫn nên an phận thì tốt hơn. Có Dược Sư rồi, thế mà vẫn công khai tổ chức cuộc đấu giá. Kiêu ngạo như vậy, không khiến người khác để ý mới là lạ.

Lâm Vân của Yên Kinh cũng rất kiêu ngạo. Cũng có rất nhiều người để ý. Thậm chí trong đó có cả tổ chức sát thủ Hắc Thủ Băng Đao. Nhưng hiện tại Hắc Thủ Băng Đao ở chỗ nào? Lâm Vân thì vẫn sống tốt đó thôi.

Kiêu ngạo, cũng phải cần tiền vốn.

Tường đổ, mọi người đều đẩy. Thủy gia ở Hồng Kong kiêu ngạo đã lâu, là một thế lực không người nào dám đắc tội. Nhưng Thủy gia trải qua chuyện này, tinh anh bị mất hết, đã sụp đổ không thể gượng dậy nổi.

Không nói những cừu nhân của Thủy gia đều tìm tới cửa. Ngay cả những gia tộc hoặc thế lực lớn bị lừa tới buổi đấu giá, cũng đều bỏ đá xuống giếng. Trong vòng một đêm, Thủy gia đã sụp đổ. Mà ngay cả con cháu Thủy gia ở nước Anh cũng chịu chung số phận.

Cuối cùng, còn dư lại vài người của Thủy gia, nghe nói đã chạy trốn về Hàn Quốc. Nhưng đã không còn ai quan tâm tới bọn chúng. Lâm Vân đương nhiên càng không để ý.

Sở dĩ hắn tiêu diệt tất cả những người ở từ đường và ở nước Anh, là bởi vì hắn biết, cho dù Từ Vinh có hồi phục, cũng không đánh được các cao thủ Tiên Thiên. Còn không bằng tiêu diệt bọn chúng trước.

Những người Thủy gia còn lại, nếu không có cao thủ Tiên Thiên chống đỡ, Lâm Vân không tin bọn chúng có thể phát triển lại.Sự thật chứng minh những điều Lâm Vân nghĩ là đúng. Quả nhiên Thủy gia rất nhanh xóa tên khỏi lịch sử. Chỉ là công pháp Địa Hổ của bọn họ không biết thất lạc ở nơi nào.

Phải mất ba ngày sau Từ Vinh mới tỉnh. Lâm Vân để cho cậu ta sống ở căn nhà thuộc khu biệt thự. Dù Từ Vinh vẫn chưa khôi phục lại trí nhớ, nhưng sinh cơ của cậu ta đã dần được củng cố.

Đan dược của Lâm Vân đương nhiên không có hàng kém. Loại nào cũng là đỉnh cấp trong đỉnh cấp. Dù thân thế của Từ Vinh đã chuyển sang tốt đẹp, nhưng linh hồn của cậu ta đã bị thương tổn. Không có cách nào khôi phục lại trí nhớ.

Muốn khôi phục lại trí nhớ của Từ Vinh, nhất định phải phục hồi linh hồn của cậu ta trước. Tuy Lâm Vân đã tu luyện tới ba sao màu bạc, tương đương với tu vị Hóa Thần. Nhưng hắn chưa có khả năng khôi phục lại linh hồn.

May mà hắn có thẻ ngọc dạy cách luyện đan tốt nhất. Lâm Vân tìm được một loại đan dược là Tụ Hồn Đan. Một số thảo dược để luyện chế Tụ Hồn Đan, Lâm Vân đều có, chỉ còn thiếu dược liệu chính mà thôi.

Dược liệu chính của Tụ Hồn Đan là cây Sinh Hồn Hoa. Loại thảo dược này, một năm mới trưởng thành một cây. Nhưng thời gian trưởng thành quá ngắn, chỉ có một phút mà thôi. Nó không như các loại thảo dược khác, có thể đào lên sau đó bào chế.

Sinh Hồn Hoa vừa mới trưởng thành phải lập tức hái, lập tức luyện thành thuốc. Cho nên luyện chế Tụ Hồn Đan không khó khăn. Mà khó khăn ở chỗ kiếm được Sinh Hồn Hoa. Nếu không lập tức hái Sinh Hồn khi nó trưởng thành, thì nó sẽ trở nên héo rũ. Phải đợi thêm một năm để hái.

– Anh định đi tìm Sinh Hồn Hoa à?
Người biết thân phận của Từ Vinh, chỉ có một mình Vũ Tích. Lâm Vân không giấu diếm nàng. Hắn cũng nói việc để luyện chế Tụ Hồn Đan, phải cần có Sinh Hồn Hoa.

– Ừ, anh muốn dẫn theo cả cậu ta nữa. Để khi tìm được Sinh Hồn Hoa, anh sẽ luyện thuốc luôn, cho cậu ta uống. Phải chữa khỏi bệnh mất trí nhớ cho cậu ấy, anh mới đưa cậu ấy về đại lục Thiên Hồng được.
Dù không biết Từ Vinh vì sao tới dược đây, nhưng Lâm Vân cho rằng việc này khẳng định có liên quan tới mình.

– Anh dẫn theo cả anh ấy đi tìm thuốc à? Vậy lúc anh tìm thảo dược, thì anh ấy làm gì?
Vũ Tích khó hiểu hỏi.

– Vũ Tích, em quên anh có Sơn Hà Đồ rồi sao? Dù hiện tại, không gian bên trong đó không lớn, nhưng nó vẫn là một thế giới. Anh đã trồng một số thảo dược ở trong đó rồi, để Từ Vinh ở đấy, không có vấn đề gì cả.
Lâm Vân tính toán bỏ Từ Vinh vào trong Sơn Hà Đồ.

– Cho dù vậy, cũng phải có người chiếu cố anh ấy chứ. Sao có thể bỏ đói anh ấy nhiều ngày được. Huống hồ sức khỏe của anh ấy còn rất yếu. Anh để anh ấy ở lại Yên Kinh vẫn tốt hơn.
Điều Vũ Tích lo lắng không phải là không có đạo lý. Một khi Lâm Vân đi ra ngoài tìm kiếm, hoặc là tập trung luyện công, bế quan vài ngày là chuyện bình thương.

Lâm Vân trầm tư một lát. Hắn cũng thấy Vũ Tích nói không sai. Cuối cùng vẫn là nghe lời của vợ, để Từ Vinh ở lại Yên Kinh, tạm biệt Nhược Sương và Vũ Tích, rồi rời đi. Còn Tĩnh Như thì đang luyện công, nên hắn không quấy rầy.

Sinh Hồn Hoa bình thường đều mọc ở những nơi lưng chừng núi. Lâm Vân biết được điều này từ thẻ ngọc luyện đan. Thần Nông Giá là địa điểm tốt nhất để tìm kiếm, nhưng nơi đó đã bị người Kỷ Minh phá tan hoang không còn. Nên đành phải thay đổi kế hoạch.

Sinh Hồn Hoa là loài thực vật có sức chịu đựng rất kém. Chỉ cần tạp âm quá lớn, cũng khiến nó bị chết rồi. Cho nên Sinh Hồn Hoa cũng có tên khác là Hàm Tu Hoa, có ý là loại thảo dược này rất mẫn cảm.

Lâm Vân đã đi qua dãy núi Vân Quý, hoàn cảnh ở nơi đó không thích hợp cho Sinh Hồn Hoa sinh trưởng.

Cho nên Lâm Vân lựa chọn đi ới dãy núi Hoành Đoạn. Núi non ở chỗ đó trùng điệp bất tận, dân cư thì thưa thớt. Cái tên Dịch Hổ mà hắn đã giết, hình như ẩn cư ở đâu đó thuộc phía nam dãy núi Hoành Đoạn thì phải.

Tất thảy mọi vấn đề đều là vấn đề của bản thân.

Các chương truyện Công Tử Điên Khùng

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,