Nếu được trở lại, tôi sẽ hít sâu hơn nữa mái tóc của ngày đó, ngắm nhìn lâu hơn nữa khuôn mặt của ngày đó và chấp nhận đau hơn nữa để giữ ngày đó gần nhất có thể với thực tại hôm nay. Đáng tiếc, ngày đó, người đó, nghĩa là đã thôi không hẹn hò.

Trọng Sinh Chi Ôn Uyển chương 441

Trọng Sinh Chi Ôn Uyển chương 441 là một trong những tập truyện ngôn tình Trọng Sinh Chi Ôn Uyển được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Trọng Sinh Chi Ôn Uyển chương 441 ngay.

  • Tác giả: Lục Nguyệt Hạo Tuyết
  • Tên truyện: Trọng Sinh Chi Ôn Uyển
  • Số chương: 477
  • Số lượt xem: 250
"A laugh, to be joyous, must flow from a joyous heart, for without kindness, there can be no true joy." Một tiếng cười trở nên vui sướng chỉ khi nó xuất phát từ một trái tim vui sướng, bởi không có sự tử tế thì không thể có niềm vui thực sự.

Nội dung truyện Trọng Sinh Chi Ôn Uyển chương 441

Triệu vương nghe lời này liền mừng rỡ:” Chẳng lẽ tiên sinh đã có đối sách”.

Đáng tiếc chính là Trang tiên sinh tỏ vẻ còn chưa có biện pháp vẹn toàn. Tuy muốn đem Ôn Uyển quận chúa cuốn vào trong thị phi, nhưng nàng vốn thông tuệ như vậy, làm sao mới chịu cam nguyện vào cục diện như thế. Không có biện pháp thỏa đáng thì tuyệt đối không được làm.” Thần đối với Ôn Uyển Quận chúa hiểu biết rất ít nên không thể nói bừa. Chuyện này Vương gia thử hỏi nương nương xem sao? Nương nương đối với Ôn Uyển quận chúa tương đối quen thuộc.” Nói nàngthông tuệ, Ôn Uyển quả thật thông tuệ, nhưng lúc trước lại biểu hiện là nhát gan hèn yếu. Nói nàng lương thiện nhân đức nhưng lại có thể nghĩ ra biện pháp nham hiểm như vậy. Ông quả thật nhìn không thấy rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Hơn nữa, trừ ngày đó ở trên yến hội gặp qua nàng một lần, năm năm nay chưa từng gặp mặt thêm lần nào, yến hội lần trước cũng không gặp.

Ôn Uyển không biết là bọn Triệu vương đã nhanh như vậy đem mục tiêu trọng điểm đặt ở trên người nàng.

Lúc này hoàng đế nhìn thấy vết sẹo trên tay nàng, buồn bực mà mắng:” Làm việc không dùng đầu óc à, có việc sao không để cho thị vệ đi. Ông ngoại cho cháu nhiều thị vệ như vậy chẳng lẽ chỉ dùng để ngắm.”

Ôn Uyển dụi đầu trong ngực hoàng đế, híp mắt cười tỏ vẻ nàng lúc ấy muốn xem võ nghệ của mình có tiến bộ hay không, khi đó đầu óc nóng lên liền nghĩ cậy mạnh, nhưng sau này sẽ không bao giờ xảy chuyện như vậy nữa, nhất định thấy rắc rối chạy được xa bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Hoàng đế cũng không tiếp tục đề tài này, ngược lại hỏi:” Dùng mật ong thoa khắp toàn thân, biện pháp này cháu làm sao có thể nghĩ ra?”

Ôn Uyển ha hả cười nói mình nhìn thấy trong một quyển sách, vừa lúc Thuần vương muốn nàng hỗ trợ, nàng liền thuận miệng nói ra ý nghĩ như vậy, không nghĩ rằng thật sự có thể dùng được, đúng là chó ngáp phải ruồi nha.

Ánh mắt của hoàng đế lấp lóe, cười mắng:” Cháu có nhiều suy nghĩ quỷ quái nhất, cái gì cũng dám lao ra, cái gì cũng muốn thử.”

Ôn Uyển tỏ vẻ, nếu không phải Thuần vương hỏi nàng mấy lần nàng cũng không nói ra biện pháp như vậy, thật sự là không có cách nào khác. Hơn nữa nàng cũng rất tức giận nha, nếu không phải tại mấy kẻ kia, sao nàng phải ở trên giường nằm nhiều ngày như vậy, cánh tay còn để lại sẹo thật khó coi chết được.

Sau khi Ôn Uyển rời đi, hoàng đế bảo người mang những bản sách Ôn Uyển nói tới kiểm tra, đúng là có một quyển sách như vậy, đây là một quyển du ký, bên trong quả thật có viết đến một đoạn về con kiến bám vào toàn thân động vật, ngoại trừ Ôn Uyển, chắc không ai từ đoạn này mà nghĩ tới biện pháp kia.

Ôn Uyển chờ chuyện này dần bình lặng xuống liền bắt đầu thu xếp hôn sự của Bình Thượng Đường. Cái gọi là thu xếp chỉ là động động chút miệng lưỡi thôi, các việc bên ngoài đều có người giúp đỡ.

Trịnh vương sợ Ôn Uyển mệt nhọc, liền sai vương phi đến giúp một tay: ” Vương phi, gần đây Ôn Uyển phải chuẩn bị sính lễ cho ca ca, nàng phái mấy người thạo việc đi qua giúp đỡ một chút. Nha đầu ấy chỉ là một đứa trẻ, làm sao có thể hiểu hết mấy cái lễ nghi đó, nàng chiếu cố nhiều một chút.” Vương phi nghe vội vàng đáp lời.

Mấy ngày này Hiền phi vẫn để ý chuyện của La Lục lão gia nên vẫn luôn lo âu bất an, ngủ không yên liền đứng lên đi một vòng nhưng vẫn không sao ngủ được. Sau chuyện đó La Lục lão gia bị kích thích đến bây giờ còn không phục hồi được tinh thần.

“Nương nương, người ngủ đi, đừng suy nghĩ quá nhiều. Hôm nay nghĩ gì cũng không thể cứu vãn được, Thuần vương đã xuống tay nặng như vậy, không biết tiếp theo còn làm gì nữa không”. Quách má má thấy Hiền phi phảng phất như già đi vài tuổi liền ở bên cạnh khuyên nhủ.

Hiền phi cười khổ đáp:” Không dừng tay, hai đứa bé đã thành vong hồn, không biết lão lục có thể vượt qua chuyện lần này không. Chuyện lần này Thuần vương mặc dù chỉ hướng đến lão lục khai đao, không có liên quan trực tiếp tới con trai của ta, nhưng Thuần vương là người vô cùng khôn khéo, tất nhiên sợ Hồng Bân khi đăng cơ làm Đế sẽ trả thù, cho nên nhất định sẽ đối nghịch cùng con của ta. Thuần vương là Tông lệnh, dưới tình huống bình thường tuyệt đối sẽ không thiên vị, nhưng giờ chỉ bởi vì lão lục không thận trọng khiến hắn ta bị đẩy về hướng lão bát (Trịnh vương).

“Nương nương đừng lo lắng, chuyện cuối cùng rồi cũng sẽ có biện pháp giải quyết, đừng suy nghĩ nhiều quá.” Quách ma ma không biết nói gì.

Hiền phi tiều tụy nói:” Không chỉ có chuyện này, thái độ của Hoàng thượng gần đây cũng rất quỷ dị.”

Quách ma ma ở một bên khuyên nhủ:” Nương nương, hoàng thượng đối với vương gia cũng gửi gắm trọng trách, nhìn cục diện triều đình hôm nay sẽ biết. Nương nương đừng lo lắng, thái y nói người suy nghĩ quá nhiều, người cần phải hảo hảo giữ gìn sức khỏe a.”

Hiền phi lắc đầu nói:” Không phải, là thái độ của Hoàng thượng đối với Ôn Uyển. Ta cuối cùng vẫn cảm thấy, thái độ của Hoàng thượng đối với Ôn Uyển bây giờ so với thái độ một năm trước có biến hóa nghiêng trời lệch đất (thay đổi lớn). Lúc trước hoàng thượng tuy cưng chìu nha đầu kia, nhưng chỉ giống như yêu thương vãn bối còn hiện nay khác biệt đến nói không ra lời. Hoàng thượng không ngờ lại để Ôn Uyển ở trong Dưỡng Hòa điện luyện chữ. Dưỡng Hòa điện là nơi quan trọng để hoàng thượng xử lý chính vụ, hơn nữa khi Hoàng thượng cùng các đại thần trong triều thương lượng việc triều chính cũng dẫn nàng theo bên người.”

Quách ma ma gật đầu nói :” Đúng là rất ky quái, Hoàng thượng đối với Quận chúa thật sự dung túng quá.”

Hiền phi nghĩ tới đây liền nói:” Không được, ta cảm thấy Ôn Uyển có điểm lạ lùng, ngày mai ta phải đi gặp nàng, cẩn thận nhìn một cái đến tột cùng là nơi nào thay đổi.”

Ôn Uyển biết tin Thuần vương đem hai nhi tử đắc lực của La Lục Lão gia giết đi, nếu là khi trước nhất định sẽ cả kinh miệng há hốc đến nhét vừa quả táo, nhưng hiện tại chẳng qua chỉ lóe lóe ánh mắt cười cười, tiếp tục luyện chữ, không có vẻ mặt khác lạ nào. Khiến Hạ Ảnh vốn mang vẻ mặt mừng rỡ không dứt liền như bị đổ nước lạnh lên đầu.

Hạ Ảnh không nhịn được suy nghĩ ở đáy lòng liền hỏi:” Quận chúa, đây chẳng lẽ không phải là chuỵên tốt sao? Thuần vương gia và La lục Lão gia thành tử địch là chuyện không thể tốt hơn đối với vương gia. Thuần vương vì phòng ngừa sau này bị Hiền phi trả thù nhất định sẽ cùng vương gia kết minh, vương gia có thể có thêm một cánh tay.”

Ôn Uyển thấy Hạ Ảnh không che dấu được mừng rỡ liền khẽ thở dài một tiếng. Không biết rốt cuộc cậu đã cho Hạ Ảnh uống thuốc gì, để cho nàng ấy toàn tâm toàn ý, chết không thay đổi như vậy. Hạ Ảnh đã sống với mình hơn năm năm rồi nhưng nếu có chuyện gì thì trăm phần trăm sẽ đứng về phía cậu, còn luôn khi vô tình khi hữu ý nhắc nhở mình rằng chỉ có Vương gia tốt thì mình mới có thể sống tốt. Nếu không phải mình có định lực tốt thì đã sớm bị tẩy não thành công, cũng có nghĩa là đã sớm thành vong hồn rồi.

Những lời Hạ Ảnh nói nàng đều hiểu, nhưng có những chuyện có thể làm, có chuyện không thể làm. Hiện tại, nàng chỉ có thể giữ vững ở vị trí trung lập không thể bị cuốn vào trong tranh đấu, không chỉ vì để cho Ông ngoại hoàng đế không chán ghét vứt bỏ, mà còn vì giúp cho tỉ lệ thành công khi rat ay của nàng đạt tới trăm phần trăm. Những điều này, nàng không thể nói cùng Hạ Ảnh.

Hơn nữa, theo Ôn Uyển suy đoán, Thuần Vương tuyệt đối không kết minh với cậu Trịnh Vương. Cũng giống như Hạo Thân vương, mặc dù nhiều người biết ông ấy và cậu quan hệ rất tốt nhưng trên chuyện triều chính hai người vẫn phân chia vô cùng rõ ràng, ngươi là ngươi, ta là ta. Không chỉ Hạo Thân vương, kể cả Ông cậu (tể tướng) cũng giống vậy, trước kia như thế nào thì bây giờ cũng thế, không bởi vì liên mình cùng cậu mà có bất kỳ hành động thiên vị gì trên chính vụ.

Hạ Ảnh thấy Ôn Uyển không nói lời nào, mặc dù còn chứa đầy mong đợi nhưng cũng đành phải đem những lời còn lại nuốt vào. Lời nói lần trước của Ôn Uyển khiến cho nàng có đôi chút cố kỵ.

Ôn Uyển nhìn bóng lưng của Hạ Ảnh liền lắc đầu. Thật là, nhiều năm ở chung như vậy sao cả một phần tình nghĩa cũng không có. Chỉ cần vừa nhắc đến cậu, nàng ta tuyệt đối sẽ ở phía sau ủng hộ. Xem ra, có một số việc không thể để cho nàng ta biết, phải suy nghĩ tính toán xem nên biết và không nên biết những chuyện gì nữa. Nghĩ tới đây, Ôn Uyển liền cúi đầu tiếp tục luyện chữ.

Ngày hôm sau mới sáng sớm đã phải vào cung, ngồi ở trong Dưỡng Hòa điện, mặt Ôn Uyển giống hệt trái khổ qua (nhắn nhó như quả mướp đắng).

“Sao thế, mặt mũi nhăn nhó, ai khi dễ cháu?” Hoàng đế nhìn gương mặt nhăn nhó của Ôn Uyển, cười cười hỏi.

Ôn Uyển nhìn Tô Tướng đang chậm chậm tiến vào, thì không chỉ vẻ mặt đau khổ mà miệng cũng cong lên. Ông ngoại hoàng đế muốn làm gì đây? Nàng đã nói một ngàn, một vạn lần là không muốn ở trong Dưỡng Hòa điện, không nên nghe ông ngoại đàm luận chính vụ, nhưng ông ngoại luôn ở thời điểm nàng muốn đi ra ngoài là nói:” Ôn Uyển, đấm vai cho ông.” “Ôn Uyển, đặt hộ ông cái gối.” ” Nha đầu, chân ông ngoại tê mỏi.”

Ôn UYển trong lòng thầm oán trách không biết bao nhiêu lần nhưng cũng không thể làm gì. Dù sao nàng cũng đã nhìn ra ông ngoại hoàng đế là muốn giữ nàng ở trong Dưỡng Hòa điện. Mặc dù không biết ông ngoại có chủ ý gì, nhưng Ôn Uyển thật sự ghét sống ở Dưỡng Hòa điện. Nơi này chính là chỗ lưu giữ nhiều việc cơ mật nhất liên quan đến triều chính. Ở bên trong này nghe được chuyện gì, từng chữ từng chữ đều phải giữ bí mật không thể lộ ra ngoài. Ôn Uyển rất lo lắng, nếu nàng bị mơ thấy ác mộng, chẳng may nói ra cái gì không nên nói, có phải sẽ bị rơi đầu hay không đây?( Lúc này Ôn Uyển đã hoàn toàn quên mất, trong mắt mọi người, nàng vẫn là một người câm đấy.)

Ngốc thì ngốc đi, dù sao nàng cứ coi như mình là một người câm, điếc, nghe được lời vào lỗ tai bên trái thì cho nó ra lỗ tai bên phải. Nhưng mà Ôn Uyển cũng có đôi khi thật sự không muốn nghe liền nằm úp sấp trên bàn ngủ, mỗi lần tỉnh lại sẽ thấy trên người được phủ chăn.

Một lần giả bộ ngủ, nàng phát hiện là ông ngoại hoàng đế tự mình đắp chăn cho nàng, đắp cẩn thận rồi vuốt đầu nhỏ của nàng nhẹ nhàng mà cười nói khẽ:” Thật là một nha đầu ngốc, không biết cháu rốt cuộc sợ cái gì. Có ông ngoại ở đây, thiên hạ này sao có người nào dám khi dễ cháu.”

Ôn Uyển nhẹ nhàng run lên, thấy ông ngoại hoàng đế tiếp tục phê duyệt tấu chương liền vội vàng tiếp tục giả vờ ngủ. Hoàng đế nhìn Ôn Uyển đang cố gắng giả vờ ngủ liền híp mắt cười cười. Nha đầu này sợ chết thành cái bộ dáng này, không biết là giống ai nữa.

Đêm xuống Ôn Uyển dựa theo quy củ về nhà, bởi vì bây giờ nàng còn không muốn ở trong hoàng cung.

Ra khỏi Dưỡng Hòa điện, ở khúc cua liền nhìn thấy một cô gái mặc cung trang màu tím đang trừng phạt tiểu cung nữ mặc y phục màu lam. Tiểu cung nữ kia khóc lóc cầu xin tha thứ :” Cô cô tha mạng, ta không dám nữa, van xin người tha cho ta đi, ta thật sự không dám nữa.”

Ôn Uyển kỳ quái nhìn thoáng qua Hạ Ảnh, Hạ Ảnh liền phẫn nộ quát:” Ngươi ở nơi này làm cái gì? Có chuyện gì tại sao không giao a ma dựa vào cung quy trừng phạt lại dám ở nơi này trừng phạt tiểu cung nữ, vạn nhất quấy nhiễu đến quận chúa, quẫy nhiễu đến những quý nhân khác ở trong cung, người có mấy cái đầu hả? Không muốn sống nữa phải không?”

Cung nữ mặc y phục màu tím thấy Ôn Uyển và Hạ Ảnh, phía sau hai người còn đem theo nhiều thị vệ thì vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Không ai có thể hạnh phúc mà không có bạn bè, hay chắc chắn về bạn bè mình cho tới khi gặp bất hạnh.

Các chương truyện Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,