You’ll never be brave if you don’t get hurt. You’ll never learn if you don’t make mistakes. You’ll never be successful if you don’t encounter failure Bạn sẽ không bao giờ có dũng cảm nếu bạn không bị tổn thương. Bạn sẽ không bao giờ học hỏi được điều gì nếu bạn không mắc sai lầm. Bạn sẽ không bao giờ thành công nếu như bạn không gặp thất bại.

Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc chương 21

Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc chương 21 là một trong những tập truyện ngôn tình Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc được người hâm mô quan tâm. Đọc truyện ngôn tình Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc chương 21 ngay.

  • Tác giả: Minh Châu Hoàn
  • Tên truyện: Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc
  • Số chương: 182
  • Số lượt xem: 255
Tình yêu là xứ sở đầy bí ẩn mà tất cả chúng ta, mỗi người một chiếc thuyền riêng, đang giương cao buồm lao tới. Trên thuyền mình, mỗi người chúng ta đều là thuyền trưởng, nên ta sẽ đưa thuyền đến cùng một đích bằng nhũng nẻo đường riêng.

Nội dung truyện Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc chương 21

Khuôn mặt Hoan Nhan xấu hổ đỏ bừng, nhưng nhận lấy thẻ mở cửa phòng, đặt ở trong túi, cô liếc nhìn khách sạn lộng lẫy, hít sâu một hơi, cúi đầu hướng vào phía trong đi tới…..

“Tiểu thư, xin cô dừng bước” Đang muốn đẩy cửa ra, người phục vụ cản lại, Hoan Nhan ngẩng đầu, vừa vặn thấy ánh mắt tìm tòi của người phục vụ, cô không khỏi xấu hổ, nơi này ngay cả người phục vụ cũng kiêu ngạo không ai bì nổi, dám chắc bọn họ cho rằng cô là người phụ nữ nghèo kiệt, căn bản không thích hợp tới chỗ như thế này…..

Hoan Nhan thiếu chút nữa quay đầu chạy đi, cuối cùng vẫn mềm yếu dừng bước, từ trong túi lấy thẻ mở cửa phòng mạ vàng tinh xảo, đưa vào trong tay người phục vụ.

Lập tức, vẻ mặt người phục vụ đổi thành niềm nở ân cần từng chút: “Xin lỗi tiểu thư, mời cô đi qua bên này”.

Ngwowig phục vụ khom người nghênh đón Hoan Nhan đi vào, trực tiếp mang cô đi qua thang máy xa hoa kia: “Tiểu thư, mời”.

Mọi người lui tới trong phòng khách có chút nghi ngờ nhìn người phục vụ đối với bộ dạng nghèo khổ của cô gái nhỏ ra sức nịnh bợ, Hoan Nhan thấy ánh mắt niềm nở và ân cần của người phục vụ thì càng xấu hổ, mặt cô nóng đến phát sốt, trong thang máy thấy gương mặt non nớt, như một quả táo đỏ mê người.

Leng keng một tiếng, cửa thang máy mở ra, người phục vụ lại nhiệt tình dẫn bước, lại giúp Hoan Nhan mở cửa phòng, mới cúi đầu ra ngoài…..

Hoan Nhan xoay người khóa cửa phòng, thân thể mệt mỏi ngồi xuống sàn nhà…..

Trong phòng yên lặng có thể nghe được thanh âm tích tắc của đồng hồ, Hoan Nhan ngồi rất lâu, rốt cục vẫn kéo hai chân đi vào phòng tắm, tuy cô vụng về, cũng biết mở vòi nước, điều chỉnh nhiệt độ, hơn nữa học bộ dáng anh ngày đó, đem chai tinh dầu Lavender nhỏ vào trong nước…..

Đem đồng phục đầy mồ hôi ẩm ướt trên người cởi xuống, cô đem cả người vào trong làn nước ấm, máy mát xa bồn tắm xoa bóp các huyệt vị trên người cô, Hoan Nhan thoải mái đến nỗi không nhịn được rên rỉ một tiếng…..

Ngâm nước rất lâu, toàn bộ thân thể da dẻ trắng mịn, Hoan Nhan cầm lấy khăn tắm mềm mại đem lau khô cơ thể, trong gương ở phòng tắm, cô thấy một khuôn mặt khéo léo tinh tế, ngũ quan bình thường không có gì đặc biệt, duy nhất khiến người ta tán dương chính là khuôn mặt bàn tay nhỏ nhắn, làn da trắng nõn, còn có đôi mắt đen sẫm…..

Ngón tay cô dọc theo mặt mình đi xuống, dừng lại xương quai xanh mảnh khảnh, cô đã không còn sạch sẽ, không còn!

Trước là vì hạnh phúc cả đời mình, bây giờ là vì ba, đáng giá, đáng giá…..

Cô ở trong lòng khuyên mình, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, quấn áo tắm trên người, nhẹ nhàng đến cạnh cửa, dán tai ra bên ngoài nghe thử, bên ngoài một chút tiếng động cũng không có, cô thoáng an tâm, mở cửa ra, nhẹ nhàng đi ra ngoài….

“A…..” Hoan Nhan bất giác hô nhỏ một tiếng, rõ ràng trước khi cô đi còn có đèn mà, bây giờ như thế nào thành tối đen?

Cô lưỡng lự xem xung quanh, cố gắng thích ứng ánh sáng tối, cuối cùng….. Ở cửa sổ to lớn, có một bóng dáng cao lớn in xuống sàn nhà, yên lặng đứng nơi đó.

Em nhớ anh khi điều gì đó thật sự tốt đẹp xảy ra, bởi anh là người em muốn chia sẻ. Em nhớ anh khi điều gì đó làm em sầu não, bởi anh là người rất hiểu em. Em nhớ anh khi em cười và khóc, bởi em biết anh có thể giúp em nhân lên nụ cười vào lau đi nước mắt. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất khi em thao thức trong đêm, nghĩ về tất cả những khoảng thời gian tuyệt vời mà chúng ta ở bên nhau.

Các chương truyện Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc

Chọn Chương :
truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau, truyện , truyện ngôn tình , truyện ngon tinh , truyện ngôn tình, xem truyện , xem truyện ngon tinh , xem truyện ngôn tình , xem truyện không quảng cáo, xem truyện no ads, xem truyện khong quang cao, xem truyện ko quang cao, xem truyện o dau,