Thật đẹp! ! ! !
Thật hoa lệ! ! ! !
Thật phiêu dật! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu nàng dám bảo đảm, nàng chưa từng nhìn thấy gả y xinh đẹp như vậy.
Không phải loại mũ phượng khăn quàng trùm đầu như truyền thống mà là một loại gả y thực phù hợp thẩm mỹ của Tô Tiểu Tiểu …
Kia hoa hoa lệ lệ váy dài, kia hoa hoa lệ lệ đuôi váy quét đất, còn có kia xa hoa tơ vàng lung linh đai ngọc làm cho bộ váy càng thêm quý phái …
Hoàn mỹ đến mức làm cho Tô Tiểu Tiểu cơ hồ nói không ra lời.
Lúc này, Phỉ nhi cười nói: “Vương Phi, đây là Vương gia ra lệnh cho tú nương tốt nhất trong Bình thành liên tục làm suốt một tháng công, mới làm ra được, cái này cho thấy tình ý của Vương gia đối với Vương phi phải sâu đậm như thế nào a.”
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu như trước dừng ở trên gả y trước mắt.
Nàng thậm chí có chút không dám tin.
Nàng thật sự sẽ mặc gả y xinh đẹp như vậy cùng Thanh thành thân trong tiếng chúc phúc của mọi người sao?
Hạnh phúc cũng không khỏi là quá nhiều sao.
Tô Tiểu Tiểu hít sâu một hơi, nàng bỗng nhiên có chút không yên lòng.
Gả y này nàng còn không có thử qua, nếu mặc không hợp, thì làm thế nào bây giờ?
Rất rõ ràng, băn khoăn này của Tô Tiểu Tiểu là vô ích …
Bởi vì khi sau khi Tô Tiểu Tiểu mặc xong gả y này, là hoàn toàn thích hợp!
Nàng không khỏi sợ hãi than về hiểu biết của Thượng Quan Thanh đối với nàng.
Có lẽ là Thượng Quan Thanh đem số đo các vòng ngực eo mông của nàng, đều hết sức chính xác nói cho tú nương, bằng không như thế nào có thể vừa vặn như vậy đây?
Mà lời nói kế tiếp của Phỉ nhi cũng chứng thật ý tưởng trong lòng Tô Tiểu Tiểu.
“Trời ạ. Thật vừa vặn, Vương gia nói một chút cũng không có sai.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, không khỏi hỏi: “Thanh nói những gì?”
Phỉ nhi nói: “Vương gia nói rằng, lấy hiểu biết của Vương gia đối với Vương Phi, gả y này Vương Phi nhất định vừa người, không có khả năng không thích hợp.”
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu chợt trở nên nhu hòa.
Nàng nhẹ nhàng gật gật đầu: “Ân, thật sự thực vừa người.”
Tô Tiểu Tiểu đối với gương đồng nhìn lại một chút, trong lòng hết sức hài lòng, đối với việc thành thân kế tiếp …
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu thập phần chờ mong.
Sau đó, Phỉ nhi cùng các nô tì khác giúp Tô Tiểu Tiểu vãn kiểu tóc tân nương kế, sau đó mang trên đầu một chiếc mũ phượng tinh xảo, khéo léo, những viên trân châu màu san hô buông rơi trước hai má Tô Tiểu Tiểu, nửa che nửa đậy, thập phần xinh đẹp. (vịt: thật ra thì không phải là “nửa che nửa đậy” mà ở trong cv là “nửa che che đậy”, vịt hiểu là “nửa kín nửa hở” nhưng chả lẽ dùng từ như thế nó không hay nên tạm thời để vậy. Đang suy nghĩ có nên thay bằng “như có như không” hay không? Các tình yêu góp ý cho cái)